Cái dòng này tôi không muốn ai đó hiểu không đúng vì lời tôi đề cập mà t không “nói” rất lâu rồi. Hi vọng được tha thứ bởi (một người nào đó …). Làm việc gì cũng phải suy (suy nghĩ) ra xem những gì là quan trọng. Xin lỗi (không lừa dối vì tôi là một người được những gì từ chủ của mình mà t không biết.
Đáng lý là t có thể có lựa chọn từ tôi vì con người tôi là một con người mà tôi nhận định cho mình là một thứ “hèn kém (bỏ đi). T cũng không muốn đạt được những gì tôi nghĩ là quý “ngoài tầm tay hay có những điểm không thích dung nạp.
– Cái câu một phần của sự thật thì không phải là sự thật : “tôi có những điều không đề cập gây hiểu lầm. T không xin điều gì chỉ mong có một người tin. Sự thật tôi không biết nên nêu vấn đề cho “một người nào đó hiểu (không biết nên nói) đề cập gì cho ai đó hiểu. Vì t làm t theo “mình” con người hèn kém như tôi.
– T không dám chọn những gì cao hay tiếng tăm “tốt” hay không vừa trong lòng hay không phải “những gì tôi không thích chút ít (!!)⌋ hay như thế nào.
– T là một con người được giử bởi chủ nhân “tôi có quyền quyết định nhưng nhiều lúc phải theo chủ . …
– Hi vọng có ai xem bài này và biết thì cho người tôi quan tâm hiểu để ng ta không hiểu sai về người như tôi .
– Có những vấn đề như lựa chọn một cái gì ngay từ đầu quan trọng “vô cùng quan trọng”. Tôi biết mình như thế nào “nhưng chủ của tôi cho tôi và tôi chấp nhận (vừa lòng dù tiếp nhận một cách “như thế nào mà “theo – ” dù không thấy như thế nào sẽ “như thế nào có thể tưởng tượng ra. “. Có những sự lựa chọn do bản thân nhưng con người mỗi người khác nhau. “nhiều lúc phải theo ý người lớn (lớn hơn mình) – chủ và bản thân “mình”. Chứ không do mình chọn (tất cả).
– Tôi không thích những gì “cao xa” ngoài tầm hay có thể gọi là xa (hơi xa). Khó đạt được hay không vừa ý “đôi chút vì nó hơi (có thể lạ với tiêu chí “từ lâu “ấn định” hay không thuộc về tầng “như tầng của mình “thấp và thường dễ đạt (dễ thành [thành (“thành đạt”) – đạt được⌉ vì con người t biết và hiểu
– Can thiệp từ chủ “và xác định tôi nhận (nhận nếu tôi chấp nhận). Nhưng người lớn và có vốn suy nghĩ và người thương biết những gì hợp (vừa với mình) trong khả năng …(mình nhỏ hơn người là người lớn – chủ hay như thế nào mà mình biết người đó thương và cho mình những gì mình vừa với một thứ rẻ và hèn kém như m ((phù hợp) mà mình không hiểu tôi nhận vì mình “chấp nhận”. Dù như thế nào t cũng không bỏ những gì của minh (chứ không của ai”. Cỡ nào tôi cũng có dù bao nhiêu tôi trả “tôi cũng lấy “thứ của t” của t là của t