Thật sự không biết nói gì nữa. Đã lâu rồi tc và a không gặp. K biết lúc rày t ch suy nghĩ ntn về a. A là con người như vậy. Lúc rày a xấu một chút mà cũng có thể giống giống với những lúc gặp t c trước đây, lần sau này. Vì a chấp nhận sửa “mầy cái dòng trong sach gì … này …”. A bị ng ta chạy ngang đụng xe đập đầu xuống mặt đường. A không nói gì về vụ đó một lần nữa. Sau lần tai nạn bị người khác đụng xe vào mình đó. A là một cái “con người từ cõi chết trở về. Mạng sống của a suýt nữa là không còn nhưng a không quan trọng về việc đó (nó qua nhưng đây là lần khủng khiếp nhất trong cuộc đời a) Mặt a bị lồi lõm trên vùng má trái gần khu vực tóc mai và mắt. Nhìn như có cục bướu lồi trên mặt mà đó là xương mặt a chổ thì lõm “chổ thì lồi”. Không đi nắn lại kịp thời. Mẹ a cho a uống thuốc cho nó lành mà lúc đầu đau quá a cũng không biết. Giờ nó lồi ra như cục bướu. A cũng không chấp nhận nhưng mong e thông cảm. E hiểu cho a. T Chúa của chúng ta đã làm như vậy đó vì anh đã sửa chữa những nội dung trong đây để quen e nhưng những nội dung trên đây vẫn được – sử dụng cũng có thể là “bình thường” cũng giống như a. Để a coi có làm được “có can thiệp được hay không”. Chắc nó đã lành “tại vì lúc trước nó đau ghê gớm -theo anh nghĩ nó cũng đã lành lại và rất khó can thiệp. A cũng không dám sửa nếu nó không an toàn. Bây giờ a cũng mất tự tin vì khuyết điểm này của mình. Nó làm anh không dám làm quen với người con gái nào “nữa” hay tự tin trong tiếp xúc với người con gái nào nữa. Nhưng “lạ” là có những người con gái vẫn thích a. A không biết là tại sao nhưng a không dám làm gì dù người ta chỉ gặp chứ chưa biết gì về anh. A nghĩ c gái bây giờ bạo dạn và thích những gì “mạnh mẽ” hay như thế nào đó. Chứ a như vầy không gặp e trước thì a không giống người bình thường. “Anh khống thích điều đó”. E thương thì bỏ qua và chấp nhận khuyết điểm này giùm a nhe. A không biết nên nói thế nào cho e hiểu nhưng a không phản bội hay làm gì để e buồn. Chủ của a cho phép a quen thêm một người nhưng a không dám. A sợ e cũng như vậy. A hi vọng e hiểu cho a. A thương và a trân trọng e là “tình đầu và tình cuối của a”. E đừng cười vì đây là do chủ của a sắp đặt. Đối với a không có thì thôi nhưng có thì nó là tất cả. Không quen được e hay chấp nhận thất bại trắng đen rõ ràng. E có người nào đáng được e thương ngoài a thì a chấp nhận và sẽ rút lui và nếu a thất bại rõ ràng “vô phương cứu chữa trong chuyện của a … ” do tác nhân khách quan gì mang lại thì a sẽ không bao giờ nói bất cứ điều gì với e nữa ngoại trừ chuyện tiền bạc. A không có tài chính để lo cho bất kỳ ai “một cách đúng nghĩa” như những người khác như thế nào có thể làm vì a gặp đủ thứ chuyện. E đừng trách vì a không lo lắng về chuyện tiền bạc nhe. A không hèn và không tồi. A có nhiều việc để làm vì a làm gì e biết. Đối với a tiền bạc vật chất không phải là thứ a tìm. A “làm để có tiền để làm việc” chứ a không lo gì -để làm gì. Biết bao chuyện – biết b nhiêu điều a lo. Kinh Thánh nó viết nhưng a cũng ưu tư về vấn đề này ở tương lai chứ không phải a không quan tâm, bận tâm mà a nghĩ con người e biết nghĩ. Mình buông cái này thì giử được cái khác. Cái gì quan trọng nhất với mình thì mình giử. Đối với a tài sản là gì thì ai cũng có thể hiểu cho a. A đã không lo kiếm vật chất để trang điểm cho mình hay lo tương lai của mình. E hiểu hay không chứ có nhiều người tài sản vật chất nhiều “rất nhiều” nhưng a nghĩ ai có phần nấy. A không hèn mà làm mọi việc chỉ để đạt mục đích đó như b nhiêu con người “cắm đầu suốt đời vì nó”. E thông cảm. A cũng biết lo nhưng a nghĩ a làm việc cho ai thì ai cũng biết. E quý cái nào. E thấy cái nào “giá trị” thì e cứ chọn. Hoàn cảnh đưa đẩy nhưng a sống không thẹn. Dẫu có như thế nào thì a cũng sẽ không làm ai thất vọng đâu. A hi vọng e hiểu cho a. A đánh đổi tất cả để có những gì. Hi vọng e và ai đó thông cảm “hiểu cho a”. Không có cái này thì có cái khác… E hiểu giùm a nhe tc của a! A thương t. Hi vọng có một ngày e vui vì những lời a nói có lí. …
Chuyên mục lưu trữ: Chưa được phân loại
Gửi ba mẹ; những người dạy dỗ t những việc …
Ba mẹ thương. Con thương ba mẹ. Có những chuyện hiểu lầm của ba mẹ và con. Có những người cũng tránh né sự thật khi tiếp xúc với con ở cuộc đới “này”. Con không trách ba mẹ vì những gì ba mẹ và những người như thế nào “đó” xử sự, đối xử như thế nào với con. Con kính trọng ba mẹ dù có như thế nào đi nữa nhưng con cũng biết vấn đề như thế nào , “nó là gì”.
Con thì ba mẹ cũng biết tính tình con như thế nào rồi. Ba mẹ nghĩ gì, làm gì thì con biết vì con tiếp xúc với người ta ở từng khu vực , địa phương và cái cách ứng xử là con biết người ta… Dù con không biết hết nhưng 100% – 99,99999% nó là vậy rồi. Con không trách ba mẹ vì chuyện gì – bất kỳ cái điều gì. Nhưng con muốn là ba mẹ biết là con cũng hiểu và từng địa phương mà con người có cách đối xử với những người khác và hành xử mỗi người khác nhau. Con dù bực tức trong lòng nhưng con không làm gì sai. Có những cái con thích, (có thể) “điên cuồng” (bị sắp đặt) nhưng con có nhảy vô làm cái gì đâu. Con có những việc phải làm – cần làm và con có người ở cạnh khi làm gì. (…) Con từ bỏ những gì bản thân con muốn cho mình ở cuộc đời này không nằm trong tầm kiểm soát hay có liên quan tới con một cách rõ mà con có thể nắm bắt -liều mạng hay xác định để có nó. Ba mẹ cũng biết ý con và chắc ba mẹ “thành công”. Con biết nhưng con không nói làm gì cho mất công. Ba mẹ cũng biết ý con. Thực lòng thì con là con người mạnh – mạnh mẽ và liều lĩnh nhưng con cũng biết cái gì gọi là cân nhắc “suy nghĩ”. Con không phải chỉ có một mình nên có những khi con cư xử vụng về vời những chuyện (không tự nhiên như cách con xử sự – ứng xử như một thằng trải qua những việc trên đời nên… chắc ba mẹ cũng biết tính cách của con và ba mẹ hiểu. Con mong ba mẹ hiểu cho con. Tính con bình thường nhưng con là con người có những suy nghĩ “… cháy bỏng” trong con người của mình. Ba mẹ nghĩ về con sao cũng được nhưng ba mẹ có hiểu con (có biết tính của con như thế nào… ) Ba mẹ nghĩ “tính cách của con – như con thì như thế nào hay khả năng gì đó… hay con có thể “con làm gì?” Ý của con nó như thế nào. Con bình thường và nhát vì con hiểu và có K-Thánh gì đó -nó dạy chúng ta sống. Con nghĩ ai cũng như ai. Nhưng ba mẹ và có người nào đấy. Nhưng con biết suy nghĩ của “từng người nó như vậy nếu xét về một cách phiến diện từ suy nghĩ của một con người như thế nào là một kẻ có những suy nghĩ khách quan. Con không phải như vậy, con là một con người liều nhưng con biết những việc nào quan trọng và những gì hư mất. Con không tham cái gì ở đời này nếu nó không là của con và con biết luật lệ của con người như thế nào và những “người trên đời này như thế nào nếu ta có vi phạm cái gì là luật lệ hay lâm phải “tình huống không thể giải thích và phải chịu đựng” nhưng con nghĩ “cái gì thì có giá của nó – ai hiểu đời nào đâu vì mình sống trên cuộc đời này chỉ có một đời chứ sau này chết nếu có hồn thì không biết còn nếu không có hồn thì thôi. Con cũng như người ta con cũng chỉ sống và con làm gì thì cũng như một cái con gì đó (con vượn người phát triển -tiến bộ gì đó) và con sẽ là con người đạo đức -đạo mạo như những con người trên cuộc đời này và con lo bản thân và phá hoại “con người ta, cuộc đời như kiểu một con thú chỉ sống có một đời -một thời gian trên cuộc đời và con chỉ biết -chỉ lo vun vén bản thân và đục khoét, lợi dụng “phá phách” hay để kiếm những nguồn lợi trên cuộc đời này từ những sơ hở của nó, vô lương tâm với những đồng loại của mình hay khẳng định mình là một sinh vật trên cuộc đời này như những con người đối xử bất công với đồng loại mình hay tàn nhẫn với tất cả sinh vật trên đời có đồng loại mình nữa …Đâu ai bắt bẻ và đâu có ai biết đâu mà bắt bẻ nhưng sống như một sinh vật trên đời lý thú và tha hồ làm những gì mình thích “mình muốn” miễn có lợi cho mình và nếu theo luật luân hồi (của P giáo) nữa thì tốt hay theo đạo của những con người theo đạo của nhà tiên tri cuối cùng “gì đó” của… cũng tốt “tốt lắm vì có nhiều người theo…”
-Ba mẹ hiểu giùm cho con “con biết địa phương và con người ….” Nhưng con biết người ba mẹ dạy …từ vùng khác có vẻ không như những con người khác nhưng có ảnh hưởng gì đó con sợ “con sợ ảnh hưởng” nhưng con nghĩ nó có thể cố định và không thay đổi. Chứ tính của con không là một con người như thế nào đấy. Con rõ ràng và con như thế nào mà không sống như thế nào mà dẫm lên những cái gì mà không dẫm – không nên che hay như thế nào để ng khác không thầy, “không biết” và mình làm gì khi hiểu như vậy suy nghĩ nó như thế nào!…Nó để làm gì được không hay là để vứt -“có gì để … được ng ta biết (hay không).Con không phải là ng như thế nào con như thế nào thì ba mẹ cũng biết về con “ý của cái con người như .. .). Con chấp nhận thiệt thòi nhưng những gì của con thì ba mẹ suy nghĩ và làm gì con cũng biết và ng nào đó con cũng biết chút …” nhưng con mong rằng con đã đề cập như vậy thì ba mẹ hiểu. Con không có như thế nào dù con biết trong lòng mọi người là như thế nào. Con có vậy mà ba mẹ không cho con được gì như vậy ba mẹ nghĩ con làm sao. Con làm sao “con là kẻ giỡn mặt hay là một con ng bị vứt là một con gì…Ba mẹ và ng nào ấy nghĩ con làm gì “con định làm gì…” con làm sao mà –như làm vậy (ba mẹ cũng biết con làm sao -ng nào đó cũng biết mà làm sao lại như vậy. Con chịu đựng và nhẫn nhịn vì những điều mà ng ta bắt bẻ như thế nào. Có đáng hay không khi bắt bẻ -hành động như vậy. Ba mẹ suy nghĩ như thế nào và ng ta suy nghĩ thì con hiểu và con cũng không phải là không biết nhưng con hi vọng chuyện hiểu lầm con không còn nhưng con không như vậy. Con đường con đi…con không bỏ cái “này” được dù nó như thế nào. Ba mẹ hay ng nào …. có hiểu giùm. Conm không muốn đi con đường nó “như…” nhưng con không có con đường nào để đi dù con hiểu nhưng con không thể. Con biết và con biết nhưng con làm gì. Con làm gì. Con xin ba mẹ và ng nào (những ng nào) biết thì làm ơn là ng có tấm lòng …làm gì thì đừng làm khó con để con sống chứ như con thiếu gì con cần một chút gọi là gì …để con còn có thể ở đời này “làm vậy với con cũng như giết con và những gì con làm cho những người cần …ở những gì con “làm”. Ba mẹ và (gì …) làm ơn đối xử với con công bằng… con không phải là một thứ…, ba mẹ và (… là…) làm ơn. Hiểu cho thì đừng đối xử làm vậy vì ai cũng rõ cũng … Con xin (xin ai, Ch ) làm ơn. Không thể làm gì nếu không , không có gì … làm sao sống và
Tự mình lo bản thân
Có những điều a muốn đề cập; Mà không biết nói thế nào T c cho a thổ lộ một vài vấn đề nhé. Bằng không t sẽ hiểu lầm a. A xin lỗi vì giao diện bên ngoài của a cũng đã có nhiều khi gây ra những sự hiểu lầm cho những người mà a đã gặp và có tiếp xúc với họ. A xin bắt đầu trước với những tấm ảnh nhé. Những tấm ảnh của anh thì không được đẹp vì a chụp mà a nhìn vào màn hình đt chụp mà a nhìn thẳng vào màn hình để chụp mà không nhìn ngang nên cặp mắt a nhìn xuống bởi vậy nom nó có vẻ không tự nhiên và gây cho người xem cảm giác tởm và xấu xí như ảnh chụp của một người bị sụp mí. Mắt anh giống những người bên nội và cũng chưa bị sụp mí. Bên ngoại cũng không ai có vấn đề gì với mắt cả. A chụp ảnh thì anh nhìn vào màn hình nên hay nhìn xuống. Có vậy. A không để ý vấn đề này những lúc trước đây nên chụp ảnh bằng đt anh chụp ảnh thì nhìn vào ảnh thì có vẻ như mắt bị nhỏ hay sụp mí. Mà không phải như vậy. Còn về mái tóc thì vào mùa dịch trước a không có ai hớt cho mình nên a mua tông đơ về tự hớt. A bất mãn vể những lời từ chối của họ nên anh chỉ tự hớt tóc ở nhà (tự hớt). Còn về mái tóc thì những chuyện trong gia đình làm a khổ và suy sụp với lại làm công ty trước lương hướng không được ổn và phải thức đêm làm việc nên tóc anh có thể bị ảnh hưởng và anh buồn vì mình chẳng có ai để có thể hi vọng. Sau này công ty cũng có nữ những không hợp với a. A không thích dù trẻ và a có thể “làm được” nhưng những gì không hợp và không tương thích thì a không động tới. A có thể làm được nhưng a không tìm vì anh không như vậy “a biết là a có thể làm được nhưng a không tìm hay tạo điểu kiện cho mình có được vì a không phải người như vậy. Có những cô gái cũng dễ dãi. A biết khả năng anh có thể tìm được nhưng anh tin vào những gì trong K Thánh về chuyện tình cảm … .Từ khi biết em rồi dù có những suy sụp nhưng anh có chút hi vọng và nghị lực. A không biết nhưng nó hồi phục và phát triển. A không biết s nữa.. Bây giờ a có thể “làm được những gì mình có thể có được nhưng a không làm những chuyện như vậy hay lừa con người ta để mình có những thứ như vậy được. A cũng không đi tìm những cô gái xinh đẹp dễ dãi nhưng có những hoàn cảnh khó khăn hay có “kẽ hở”. Không vì a ngu hay không biết hay hiểu mà a không hèn. Không lợi dụng “em hiểu không?'”. Hi vọng e hiểu nhưng a không có thời gian để giải thích. A không phải không làm được những chuyện như vậy nhưng a làm những chuyện như vậy được. A làm để làm gì. A có thể làm nhưng a thấy e là đủ rồi. A có thể sống như một … nhưng a đi theo đường mình chọn chứ a không làm những gì gây khó xử, “tổn thương cho ai” dù a biết a “làm được những chuyện như vây…”
A muốn đề cập đến vấn đề này : có công việc gì mà đi cần xe thì cần phải cẩn thận nhe. Không được tin tưởng bất kỳ cái gì nghe h. E phải chú ý chạy sát lề nhe. Coi chừng xe của mấy người chạy ẩu nhe nhất là xe tải. Nhiều người chạy ẩu lắm. A cũng có những lúc gặp những người vượt phải mà chạy với tốc độ cao. Ng ta không vượt bên trái mà vượt bên phải và vượt rất lẹ. Không may vướng một cái thì không còn gì để nói nữa. Còn có những người thường chạy quá tốc độ nữa. Muốn chạy đâu là chạy, cẩn thận thận mấy cái này giùm nhe. Không phải tự dưng a đề cập; e cẩn thận giùm vì a biết nhiều lắm rồi. A chứng kiến những vụ tai nạn của những con người bị thương nặng khủng khiếp và chết không biết bao nhiêu lần trong đời. Những lúc trước đây khoảng từ giai đoạn 199x-200x. E không có coi những hình ảnh tuyên truyền của Csgt e không biết gì hết đâu. E có thể hỏi những người lớn về những vụ tngt vào những năm 199x và những lúc đó chạy xe ra đường đi các tình hay đi thành phố là như thế nào. E hỏi những người sn 197x-198x trở về trước ng ta trả lời cho nghe. Hỏi ng ta những lúc trước vào giai đoạn 199x – 200x đi ra đường đi thành phố hay đi tỉnh là như thế nào, ng ta trả lời cho e rõ. Nó vẫn còn là nỗi đau của những ng có ng thân bị mất vì tngt ở địa phương a ở hay những khu vực khác trên đất nước. Nhất là con đường quốc lộ tử TPHCM đi các tỉnh khác.
E phải lo cho mình và phải cẩn thận vì cuộc đời này có nhiều nguy hiểm mà b giờ a không thể nói cho e hiểu hết được. Không tin tưởng vào Thiên Chúa hay bất kỳ thứ gì khi đang sống với những công việc bình thường trong sinh hoạt, làm việc và những gì thì e tự hiểu -biết lấy. A thấy có nhiều nguy hiểm mà không biết nên nói thế nào cho e hiểu. A biết có nhiều nguy cơ trong cuộc sống có thể xảy ra với con người trong cuộc sống bình thường bây giờ mà nói ra e lo. Vậy nên cứ bình thường và cẩn thận
Hổm rày a lo lắng về chuyện của a -e. A không hiểu nổi nhưng cũng có thể hiểu được vấn đề. Nhưng đối với anh mà có những cái việc như vậy thì a không hiểu sự công bằng với a ở chổ nào. A có được sự công bằng ở đâu không trong cuộc sống – không ai hiểu cho a và con người ta nhiều người tránh né sự thật – “ai cũng vậy!”. A không như người khác “sống như vậy,…” A đâu làm những chuyện “như những người đó – những con người ( .) có nhân cách như thế nào mà nghĩ như vậy”.
Chủ của a đối xử với e cũng bình thường như những người khác và không thiên vị bất kỳ ai. E cũng như những con người bình thường trên đời này – không ngoại lệ. Lời của a thì được nghe còn những lời nói của những người khác thì không được như con người đau khổ “mất mát (bị tổn thương) và phải chịu đựng nhiều như a.
Chuyện của e và a thì không phải là nhiệm vụ a phải làm vì e không có trong nhiệm vụ của a. E ở ngoài (không vì lý do a giải thích (biện hộ, biện bạch) cho mình trong đây mà e là người được chọn bởi cái gì bây giờ a không thể nói được. A không bỏ “gì là của mình (e hiểu cho a đâu); E không hiểu a mà e hiểu lầm về a cũng nhiều. Giống như tấm ảnh trên đây ; e coi rồi e có thể đánh giá a bị nổi mụn trên mặt là chắc…ngay trên đỉnh sống mũi ở gần mắt. Đó là mấy cái bụi nhựa nó dính mà như vậy. A không phải con người như vậy. A biện hộ được cái gì. Nói dóc a được cái gì. A nói vậy thôi. E tin thì tin. A cũng không biết làm sao cho e hiểu, e tin. Lúc rày a mệt và lo nhiều. E và những cái gì đó làm a khổ lắm e co hiểu cho a cái gì không? A làm sao đây. E và chủ của a làm như vậy với a. A mệt lắm (không ai biết cho a). A làm s cho được (coi cho đc đây). A biết nhưng làm sao lại làm như vậy với a. Tại sao lại như vậy. A làm được nhưng chủ của a và bao nhiêu chuyện a làm. Đối với a như vậy để làm gì. Bây giờ a mệt lắm. B nhiêu điều để đổi lấy những nỗi đau khổ này hay sao. A không ra khỏi sự giử gìn của chủ mình. A đi đâu đây, chủ của mình làm với mình như vậy và giử minh chặt. Sự thật thì tình cảm của a cho e là tác nhân và sợ sự trừng phạt “những sự trừng phạt mà con người phải chịu nếu làm gì có lỗi với e hay như thế nào.(với bản thân vì e biết không mình như thế nào mà nói chuyện với ng ta chứ không phải mình như thế nào mà nói chuyện. A có gì hay không thì không cần ai biết nhưng a hi vọng bên e cho a cơ hội để a có gì để a sống chứ ép quá a không biết phải làm sao “nó sẽ lớn” và ai được lợi và ai sẽ chịu hậu quả của những việc xảy ra “hướng như vậy” E và những người khác không biết cho a. Làm gì đối với a. E coi a như không có cho a sống như ng bình thường cũng được chứ động gì tới ai. E đối với a như vậy e có nghĩ gì cho trường hợp của a hay không. E suy nghĩ thế nào không phải a không biết nhưng chủ của a làm vậy với a và a chỉ có mỗi một mình e thì bây giờ a làm gì. A bây giờ mệt. A không có hi vọng gì mà a phải làm -đi làm để lo cho những gì. Còn đủ thứ đổ vô đầu a (a chịu). Như kiểu a đang sống ở một nơi nào đó chỉ có a và… (có những điều a không đề cập) . Ai hiểu. B giờ a hi vọng vào gì được đây. Ai biết cho a. Những kẻ phá hoại và vô trách nhiệm cứ ung dung sống như thế nào… Còn a thì bị chủ cuộc đời giử và a không rời e được trừ khi a không còn.. A làm sao – sao lại như vậy với a. E không hiểu a nhiều -trước khi a biện minh cho mình. Bây giờ e biết về anh cũng khá hơn trước đây nhiều rồi, a hi vọng e và những người không hiểu con người của a. Tại vì nó không cần phải được giải thích như thế nào, a chọc ghẹo và có những lời mất dạy -có vẻ hướng theo tính xác thịt nhưng a viết để cho con người hiểu và có tinh thần để xem gì đó. Với lại a được ưu ái vì a chịu tổn thương về gì và a chịu. A làm nhưng chủ a muốn những lời viết ra như của một kẻ… chống lại sự tham lam kỳ vọng của những con người nói láo và họ chỉ nghĩ về những sự yên ổn, vẻ đẹp và bản thân họ thôi. Họ nói láo – những con người có vẻ đạo đức nhưng họ sống như thế nào (họ như thế nào) mà Thiên Chúa cho anh làm a coi thường đạp lên cách sống của họ được. Có những điều a nói -a định nói nhưng ông trời cho mỗi người mỗi vẻ (khác nhau) nhưng cái nào người cho cũng công bằng với chúng ta theo một nghĩa nào đó và từ không thánh có thì cái gì không thể với chủ cuộc đời nếu ng quyết làm. Chúng ta không là gì. A cũng không tham nhưng hi vọng cho a một con đường vì a là người không tham và anh biết nhưng cuộc đời không làm ai thất vọng đâu nhưng phải lọt (qua) được những điều răn của Kinh Thánh hay làm thế nào cho phải với lương tâm với lòng mình (theo Kinh Thánh vì cái gì cũng phải làm ra mới có, của từ trên trời rơi xuống thì có ý nghĩa gì. Mình đâu biết nó là gì -từ đâu có mà mình có cách đối xử với nó với những thứ như vậy). sống ở đời cần phải có những lời khuyên của Thiên Chúa trong sách được viết, in ra (ngôn ngữ loài người). A mong e suy nghĩ trường hợp của a. A cũng bị giử trong chuyện của a – e tại vì có những lúc e hiểu lầm hay khó chịu không tiếp nhận a hay vì các điều kiện tự nhiên cản trở và khả năng a cũng không đủ điều kiện tiếp nhận để đến được… toàn vẹn
E suy nghĩ cho a. Mình sống ở đâu và mình làm gì cũng có mục đích. A cho e suy nghĩ. Nhưng mong e chọn cho đúng vì a làm cho người nào và người đó có
Tâm hồn Thiên Chúa chọn
Thiên Chúa chúng ta thích những người có tâm hồn như thế nào.
Các bạn dù trong hoàn cảnh nào các bạn cũng phải giử tâm hồn mình đẹp và sạch sẽ nhe h. Nếu các bạn chọn lựa và muốn Th Chúa ngự vào. Vì là đền thờ của thánh thần nên thân xác và tâm hồn rất quan trọng. Bây giờ tôi thấy các bạn bây giờ bị xã hội và những thông tin nhảm ảo và xạo – vô giá trị do những con người có tâm hồn là những con người không có giá trị bao nhiêu, những tâm hồn hèn kém không vì lợi ích của cộng đồng làm ra những tác phẩm (những tác phẩm -công trình hèn kém (rẻ tiền) không biết phải dùng lời lẽ , từ ngữ nào để diễn tả . Nhưng bây giờ tôi thấy xã hội đang ở trong những tình trạng khó đỡ được nên tôi xin gửi -“xin nhắn nhủ với các bạn vài lời khuyên của mình chứ không lẽ tôi thấy các bạn như vầy mà tôi bỏ mặc sao. Các bạn là những thế hệ sinh sau nhưng các bạn có hiểu những con người như chúng tôi và những con người như các bạn ‘sống ‘ bây giờ hay không. Các bạn. tôi là một người may mắn có mặt trên đời cùng thời với các bạn bây giờ. Tôi biết tâm hồn các bạn bây giờ ra sao, bị ảnh hưởng như thế nào và các bạn cần gì. Tôi có cần gì thì cũng sẽ có thể không có gì cho tôi nhưng tôi muốn giúp các bạn; Những con người nhỏ bé , yếu đuối đang bị xã hội nhấn chìm và vô phương cứu chữa tới nơi nếu như không có ai làm gì. Tâm hồn của các bạn ngày nay qua tiếp xúc, trò chuyện và qua những hình thức giải trí của các bạn tôi cũng biết và đánh giá được các bạn. Tôi không muốn làm quá… nhưng tôi thấy bây giờ các bạn không biết tin tưởng ở ai. Ai chỉ cho các bạn biết con đường nào mà sống đẹp như ý “trời” và như ý của những con người có những tâm hồn tốt đẹp và trong sáng muốn. Tôi xin phép các bạn cho tôi gửi đến các bạn những gì tôi có thể chia sẻ từ con người nhỏ bé như t nhé. Các bạn bây giờ theo t thấy các bạn nên lo trang phục của mình là trước nhất. Đừng nên mặc những chiếc áo có sẵn ở chợ “những chiếc áo chật chội, vô hồn, màu sắc lòe loẹt ở ngoài chợ có sẵn mà nhiều người hay mặc. Nên mua vải về “đặt người ta may” nhưng phải chọn đúng người may. Tôi không thích kiểu cọ hay cầu kỳ nên đơn giản và thật đẹp là được rồi. Các bạn đừng nên mặc những bộ đồ rẻ tiền hay những chiếc áo có những cái nút giống dành cho người chết nhe -các bạn. Những cái áo mà có vẻ làm các bạn thay đổi -làm xấu tâm hồn của các bạn (những cái nút áo). Tôi không đánh giá nhưng tôi thấy những cái nút áo là tôi muốn mửa mà làm sao các bạn và những con người khác có thể mặc. Nhựng chiếc nút khác thường hình chữ nhật lòe loẹt do những con người như thế nào làm ra và những chiếc áo chật chội “rẻ tiền” bày, treo sẵn ở chợ , ở cửa hàng, ở quầy bán quần áo.
Các bạn nghe hay không tùy các bạn nhưng Thiên Chúa thích những gì bình thường, có vẻ đơn giản nhưng đẹp lộng lẫy (hiền hòa) chứ không phải những gì đe dọa “có vẻ như thé nào”. Những gì có vẻ dơ bẩn (gớm ghiếc), không rạch ròi các bạn đừng mặc vào người nhé. Nam nữ phải phân minh các bạn nam cũng không nên mặc quần sọt nhé. Cái quần này nó tỏ cho chúng ta thấy chúng ta “tầm thường (rẻ tiền)” và giá trị của chúng ta không bao nhiêu. Còn quần bó sát thì các bạn muốn sao cũng được. Nhưng tôi thấy quần này bằng thun co giãn được thì mặc sẽ hợp lý hơn. Các bạn mặc những bộ đồ chật và bó như vậy để làm gì tôi cung biết nhưng các bạn không hiểu… tương lai các bạn se như thế nào và con cái các bạn sau này sẽ thế nào sẽ ra sao,… Các bạn đừng ăn mặc quái dị nhé.Cứ bình thường và hiệu quả là được rồi. Tôi thấy quần tây, áo thun, áo sơ mi là được rồi. Nó đẹp, thoải mái và chê ở điểm nào được. Sao cứ phải mặc những bộ đồ bó và chật, xấu và có vẻ tù túng (xấu) u tối hay phá cách rộng như quần dài một số bạn nữ mặc làm xốn mắt những người xung quanh, Những người gặp gỡ và tiếp xúc họ như vậy. Vấn đề gì khi các bạn mặc những cái quần rộng thùng thình như vậy. Các bạn nghĩ người khác suy nghĩ thế nào khi các bạn ăn mặc tự do hay tù túng như vậy.
Có bộ tiểu thuyết tên là ” Những người khốn khổ” của Victo Hugo các bạn cũng xem qua cho biết nhé. Có những cuốn sách cũng hay mà lâu quá rồi tôi không nhớ được tên bìa của sách xin các bạn đừng buốn và bỏ qua nhé. Chỉ có một vài cuốn thôi mà tôi không thể nhớ vì lâu lắm rồi tôi không có thời gian để tìm lại cho các bạn nhưng các bạn cũng không hiểu gì đâu vì khi đọc một cuốn sách cũ sẽ khác với việc các bạn đọc trên trang web như thế này… .
Còn chơi game để giải trí thì tôi thấy bây giờ các bạn giải trí bằng các game các trò chơi trên điện thoại không hấp dẫn -không mở mang cho tâm hồn các bạn, không làm các bạn phát triển ở tâm hồn. Các bạn có thể download trong trang
(Các bạn không chơi được cái game ở dưới vì các bạn không có cây súng dành cho kết nối của máy nintendo và tivi. Các bạn không có cây súng kết nối với máy để bắn vào màn hình là các bạn không qua màn 2, không chơi được vì các bạn không thể qua màn. Chơi trò này cần có một cây súng để bắn vào màn hình. Chưa tìm loại súng này, không biết có loại nào tương thích để chơi game này không. Cũng không cần cây súng này “lắm”. Đây là trường hợp ít gặp.Không có các bạn không chơi được trò chơi này)
và tải về những game để có thể giải trí trên máy tính nhé. Nếu muốn thì các bạn có thể mua các tay game có usb để gắn vào máy tính (laptop) để có những khoảng thời gian giải trí nhé. Mình không hướng dẫn các bạn hết để các bạn có như mình được vì mình không có như các bạn. Mình có biết một số game nhưng mình không tìm lại được và người ta giấu dù biết hay không. Nhưng đó là sự mất mát của các bạn mà mình rất tiếc vì không tìm được và sự mất tích của những game!!! (những trò chơi) lí thú vô cùng đó. Các bạn giải trí đỡ đi. Sẽ không tìm ra hay là vô cùng khó khăn khi có thể tìm lại những trò chơi (game) như vậy được. Game hành động của (đặc nhiệm) nhân vật anh hùng đặc nhiệm tấn công tội phạm (những tên tội phạm – khủng bố) để bảo vệ con người khỏi những hành vi của những kẻ tội phạm đó. Có nhiều hệ máy chơi game cầm tay và bỏ túi, arcde và bộ xử lí cũng như hình thức (phương tiện, bộ phận lưu trữ – đựng dữ liệu) và các bộ phận để đọc chương trình của game mà những máy tính loại tầm trung trở xuống không thể đọc được. Không thể đạt tiêu chí khắt khe ban đầu của các công ty sản xuất các game trên các hệ máy chơi game được nếu chơi như vậy ở phần giả lập.
Các bạn chịu đi vì con người của tôi không có game. Tâm hồn tôi không có những game đó -những gì xảy ra với tôi từ khi nhỏ (mà vừa biết nhận thức, tiếp thu) tôi không sống ra người và chẳng làm gì được và không có hi vọng để có cái gì cho các bạn đâu. Tâm hồn của tôi là một kẻ “trong quá khứ” với những gì vĩ đại, to lớn, hấp dẫn. lịch sự, đẹp đẽ, tươi mát và rất hoành tráng chứ không phải như bây giờ. Dù lòng người lúc nào cũng như vậy. Những con người như thế nào nhưng tôi cám ơn những con người đã làm nên những gì to lớn và vĩ đại làm đẹp tâm hồn của tôi Nhưng trên tất cả máy game và sách đã là người bạn của tôi, là tôi đã ở trong các game đã tôn trọng và yêu quí (kính trọng) và cho tôi là một con người được tự do và là chủ của tất cả trong các game mà các bạn không hiểu được. Chính các game video và chủ cuộc đời đã cứu tôi trong khi các bạn không biết và các bạn không bao giờ biết được. Các bạn nghĩ tôi thua hay chết rồi. Nhưng tôi nói cho các bạn biết tôi thua hay thắng thì tôi biết. Tôi không phải không biết nghĩ như các bạn. Tôi biết cái nào được , cái nào không và tôi làm được gì. Tôi có thể có được gì. Tôi không cô đơn lắm vì tôi có người bạn là game. Tôi ở trong đó và ở trong bàn tay của chủ cuộc đời. Tôi không phải không làm gì được nhưng tôi chấp nhận làm cho chủ cuộcđời dù có ra sao thì tôi cũng chấp nhận vì mình làm cho người ta mình phải tuân theo. Tôi vẫn là mình . có nhiều việc tôi có thể làm nhưng tôi không dám đi theo hướng của một kẻ không tuân lệnh hay có ảnh hưởng dù (là) nhỏ đối với những gì là công trình của T -Chúa. Nên tôi quyết định hi sinh hạnh phúc hay những gì quý giá trên thế gian này như người ta hay nghĩ về… như vậy. Tôi chấp nhận đau đớn vô cùng và hi sinh vì những gì trong tầm tay mà tôi bỏ. Tôi chờ và hi vọng ở người trong những nỗi đau khổ – tuyệt vọng. Tôi không thể sống như thế nào được, tôi không phải là một người như thế nào (không biết gì). Nhưng tôi tin thì tôi tin dù sai đi chăng nữa mà vừa ý người dù tôi có đau (không được gì cho bản thân) mà vừa ý -để chủ của mình vui lòng thì tôi cũng chịu dù nước mắt trong lòng tuôn rơi và đau đớn và bị chủ nhân của mình lấy làm trò dùa vui cho những con người trên đời. Tôi vẫn là chính tôi. Trong lòng tôi uất hận nhưng tôi không bỏ được người chủ này. Có ra sao thì tôi cũng ráng chịu cho đến hết cuộc đời này. Tôi là con người theo lẽ phải. không phải thấy chủ của mình giàu -mạnh như thế nào mà theo. Tôi đứng về lẽ phải. Chủ của tôi mà không phải tôi cũng không theo. Cuộc đời này thì tôi cũng biết nhưng tôi không phải là người chơi không được. Tôi liều mạng dù rằng tôi biết kết cục nó như thế nào nếu xét về tình thế của tôi; vị trí của tôi. Tôi tin chủ của mình (dù rằng tôi có thể không được gì) là một thằng ngu nhưng tôi đã cố với những giọt nước mắt và những nỗi uất hận, những chuyện căm phẫn. Tôi có muốn lên Thiên đàng không sao này hay sao. Câu trả lời của tôi là phải có bạo lực chứ tôi mà gặp những khuôn mặt như vậy trên Thiên đàng và những gì tôi chịu đựng, hi sinh – mất mát – chịu không biết bao nhiêu uất hận, cay đắng trên cuộc đời này ai trả cho tôi. Thiên đàng và Thiên Chúa lấy cái gì mà đền cho tôi “trả cho tôi” cho tôi vừa lòng. Chủ cuộc đời chỉ hứa và không làm bổn phận mình cho toàn vẹn làm tôi thất vọng nhưng tôi sẽ cố gắng vào giai đoạn mà tôi thấy cần để hoàn thành cho các bạn cuốn sách này, cuốn sách của các bạn bởi chủ cuộc đời đưa cho tôi đưa lại cho các bạn. Tôi cũng không dám đi vì tôi đã đi theo hướng nào thì chỉ có được đi theo một hướng mà thôi. Tôi biết là khó cho tôi nhưng tôi chọn để các bạn có cuốn sách này. Còn thân tôi thì xong rồi 90,1% là thôi không có gì nữa, có thể là như vậy. Nhưng tôi hi vọng chủ cuộc đời không làm tôi thất vọng vì tôi là người tận tụy với công việc dù có nhiều lúc tôi lướt qua và cẩu thả, lười biếng sửa những lời, những dòng chữ đánh cho kịp mà vì tự tin vì mình viết và làm chủ “lười biếng (mệt mỏi), không có thời gian để các bạn khi xem hiểu lầm. Nhưng tôi không có gì ở trên cuộc đời này dù có những lời hứa nhưng tôi là con người thực tế và cũng không vừa nhưng tôi đành chịu vì nhiệm vụ này không thể nói gì và chủ cuộc đời ông muốn cái gì. Tôi biết và tôi muốn ra đi nhưng chủ cuộc đời nhiều lần không cho tôi đi và bắt tôi phải chịu. Đây là cái gì quan trọng đối với những người trên đời cần tìm -như tôi trên cuộc đời này. Dù rằng ban đầu tôi thấy như thế nào “không phù hợp” không hợp với sự chọn lựa của tôi, không đủ tiêu chí tôi muốn hay như thế nào mà làm tôi vừa lòng nhưng tôi đã hi sinh tất cả các tiêu chí, yêu cầu của mình nhưng cũng có những nét khác…Tôi không tham và tôi được tự do nhưng làm sao tôi có thể bỏ những gì chủ cuộc đời xác nhận dành cho tôi. Tôi bây giờ không nói gì nhưng tôi mong các bạn tin những gì tôi nói đến là thật. Tôi có đùa không, tôi liều mạng để làm gì ở đất nước như thế này (các bạn không hiểu những gì tôi nói; -Có thật không). Con người tôi không nói nhiều – không ưa giải thích. Tôi biết mình và những chuyện gì như thế nào và tôi cẩu thả tôi chẳng màng gì. Nhưng cũng khó cho tôi vì bao nhiêu chuyện tôi định và quyết định phải làm bị chủ cuộc đời phá dỡ vì những lý do nhỏ bé; có thể là vớ vẩn với tôi và những chuyện trong công việc làm của mình vì gia đình… và các tác nhân gì đâu đâu làm tôi gián đoạn và công cuộc tuyên truyền cuốn sách “này bị phá bỏ”. Tôi cần một số điều kiện để hoàn thành cuốn sách này mà bị quấy rầy “phá rối”.Bây giờ tôi có vướng bận (gút mắt) như vầy làm sao mà làm cho các bạn đây. Tôi làm gì đây chủ cuộc đời trả lời các bạn chứ tôi cố rồi. Tôi lúc nào cũng muốn hoàn chỉnh cho các bạn trước khi lên đường làm việc. Nhưng nhiều nguyên nhân mà tôi không làm được. Lòng tôi rối và không vững làm sao mà làm dù rằng tôi cố trong phạm vi của tôi nhưng có những chuyện lớn từ trên trời rơi xuống như ý chủ .,.. đời này muốn. Tôi theo chủ cuộc đời…. đi đâu cho khỏi. Mà bắt buộc vì tôi là người uy tín “tôi liều nhưng đúng” và không làm ai thất vọng. Nhưng tôi cũng có con đường rút lui của riêng mình. Đối với tôi những gì cần làm bằng cuốn sách này “những nội dung trong đây cần cho người khác còn hơn bất cứ gì là gì, …
Tôi không thất tín trong cuộc đời này là bao nhiêu. Hi vọng tôi được giử uy tín bởi chủ nhân của … này. Cách cư xử của con người trên đời này có những con người làm tôi thấy
Anh yêu em không ai thay được. Hi vọng. Cố giử. Đừng làm mất giùm. Yêu cầu vậy thôi. Không gì hết. Một mà thôi
Hoàn cảnh thế nào mà con người như vậy làm phiền hay “gì làm người khác không biết nghĩ và hiểu như thế nào mà hiểu như ý người ta (những con người dưới ảnh hưởng cuộc đời – xã hội… (hiểu thế nào). Không hiểu “mỗi người có những suy nghĩ nhưng “tại sao như là vậy”. Sự thật là gì (thế nào). Mỗi con người đều có hoàn cảnh khác nhưng không biết “làm gì cho người ta “hiểu”. Sự thật là gì -là cái gì đã phá mọi sự mà con người làm vì “những chuyện hiểu tầm bậy và những con người như thế nào.
Công trình của thượng đế trên cuộc đời này không ít “tùy vào con người -địa phương và những con người như thế nào (nhiều người) không người nào có thể sử dụng nếu không biết “không có gì”… hiểu lầm giữa người với người là chuyện bình thường. Vấn đề là cái gì (kẻ nào sai) người nào đúng. Đúng “như thế nào”.
Ngay từ đầu bằng tiên liệu “cảm giác của mình” mình biết cái nào được cái nào không. Thôi thì … để giử những gì tốt đẹp và không phá những gì không thay dổi “những thứ…” xấu nhưng cũng là công trình của một người “làm để làm những thứ … trên cuộc đời mà không cái con người nào…
Thừa biết (không phải không nắm …không làm gì được) và không …
Giờ đề cập vắn tắt. Để hiểu tại sao con người như là con người như vậy lại xuất hiện. Một kẻ “gì đâu” xuất hiện”. Các bạn cũng biết “sách nhỏ là như thế nào; nó dùng để làm gì” như thế nào và những gì chưa đề cập (làm biếng động tới). Là một trò chơi. Người khác hiểu lầm khi xem qua. Sự thật thì xin chú ý một chút chứ không “như vậy”. Không như vậy vì có những cái mà con người như tôi vì lười biếng “vô tình (không có thời gian hay có những cái quan trọng. Các bạn hiểu cho tôi. Tiếp xúc thì con người “lộ -mình là người như thế nào và qua hành động (kết quả mà con người) có thể hiểu và biết về những con người. Có những chuyện gây hiểu sai -không đáng kể. Giải thích để đỡ mất công trả giá vì những hiểu lầm do những con người như thế nào mà có những suy nghĩ chưa “nắm cái gì mà hiểu…”. Các bạn chú ý giùm một chút. đơn giản nhưng không giải thích thì người ta hiểu không được. Người ta “đánh giá”.
Giải thích cho các bạn hiểu nha. Tôi là một con người bình thường như các bạn. Tôi cũng có những lúc chọc ghẹo và cẩu thả “đùa với các bạn…” nhưng có những chuyện mà không ngờ gây hiểu lầm. Giải thích vắn tắt cho các bạn hiểu để các bạn không nghĩ sai về tôi. Vậy “hén” – Tôi bình thường từ nhỏ là một con người “nhân bản (có tính nhân bản) ba mẹ tôi đi ghe (mua bán bia nước ngọt bằng ghe) đi tới khu vực gần thành phố mua về bỏ lại cho những quán “tiệm ăn uống khi tôi còn nhỏ thỉnh thoảng “mua cho tôi những món đồ chơi và những quyển truyện tranh “hay”. Tôi biết thế giới văn minh là nhờ những cuốn sách “những tờ tạp chí của liên xô cũ” những cuốn truyện tranh và con người “đủ các thành phần trên cuộc đời. Nhưng chế độ này ngày xưa rất tốt cho những con người “nhỏ hay là những con người tò mò”những con người có tầm tuổi và có những chuyện phiêu lưu hay như thế nào. Sự thay đổi đột ngột nhưng vì may mắn “rất may mắn nên tôi tiếp cận những gì văn minh” vô tình hay như thế nào mà tôi biết con người “xã hội – thế giới” có lẽ phát triển mạnh và mạnh khủng khiếp dù chưa có điện năm đến gần hết năm 89 gì đó. Tôi biết ơn những con người đã tạo dựng một xã hội với những công trình giải trí và sáng tạo với những tờ báo, những cuốn sách, truyện cho thuê được treo trên quầy. Những con người vô ga thay đá lửa cho hộp quẹt và những người với những nghề không thể nói hết “trong đây” nhưng cuộc sống xôm tụ và lý thú vì ba mẹ tôi là những người thương con cái mình và xã hội khi ấy rất độ lượng và dễ dãi. Tôi tha hồ khám phá và tìm hiểu nhưng vì lý do “những lý do” tôi nghĩ là vô tình “nhiều con người tài giỏi” Các công trình do những con người “liều hơn chữ liều” ở địa phương và những con người trong xã hội “đã cho tôi biết về thế giới văn minh và an toàn “nhân bản qua các công trình và công cuộc vĩ đại của con người”. Dù qua loa nhưng những con người “làm việc vào “những thời điểm trước làm tôi thấy tự hào. Năm 1991 tivi đưa tin “Liên Xô thay đổi thể chế”. Tivi màu chứ không phải gì nhe. Tivi là hàng thải của nước ngoài nhưng là tài sản được làm công phu tỉ mỉ của những nền công nghiệp “mạnh” của các nước tư bản thải loại cho chúng tôi những con người thấp bé nhưng liều lĩnh sử dụng bằng số tài sản “tương đối lớn để mua được những món đồ như nó”. Công nghiệp những ngày xưa làm ra những gì vĩ đại tôi thấy hơn ngày nay rất nhiều ở các quốc gia “phát triển”về công nghiệp chứ không phải như bây giờ. Tôi thấy càng thụt lùi và dễ biến mất không có những “bước phát triển mạnh và cải tiến như những ngày tôi còn bé!”. Nghành công nghiệp các thiết bị điện tử viễn thông liên lạc thì phát triển theo hướng phát triển khác. Đây là bước phát triển trong lĩnh vực các thiết bị xử lý thông tin -dữ liệu, truy cập, lưu trữ truyền tải thông tin (dữ liệu) trong công nghệ thông tin của nhân loại ” . Ngày nay “người khổng lồ Trung Quốc cũng tham gia vào sản xuất các “mặt hàng điện tử” chất lượng vượt xa những gì mong đợi của chúng ta”. Cái giá về giá thành họ bỏ ra là không nhỏ cho chúng ta đâu. Trước khi bỏ bia và nước ngọt cho các tiệm ăn uống ba mẹ tôi cũng đi buôn bán đồ lặt vặt trên ghe “nhu yếu phẩm” như nước mắm |mua bình lớn và bán lại⌉, mẹ mua ve chai thêm để lo cho gia đình và mua xe ba bánh cho ba tôi chạy chở khách vào thời khó khăn đó. Công sức của mẹ lớn nhưng ba tôi ham chơi và không chuyên tâm nên không “làm được tốt những gì mẹ đầu tư …”. Những ngày xưa (những thời điểm ấy thật yên bình và đẹp đôií với tôi. Nhưng những gì ba mẹ “làm” sau này cực khổ và vất vả để kiếm những đồng tiền lo cho con mình “làm tôi cảm thấy chạnh lòng khi nhớ về những thời điểm sau này “như làm giá đậu mở quán kinh doanh” cho thuê đầu máy chiếu phim cho thuê băng …, nhiều nghề trước khi mở quán ăn và “làm công việc quay thịt gia công cho người khác”. Ba mẹ tôi là những người dũng cảm – tài và làm tốt trong công việc của mình.. đại khái nhiều nhưng tôi đề cập chút “trong những gì ba mẹ tôi làm để các bạn hiểu một chút về gia đình…
Ba khó và kỳ với tôi. Ông chiều tôi niều về phương diện giải trí chơi game (đọc sách báo truyện) nhưng suy nghĩ rất phiến diện về những hành động “đùa giỡn của tôi”. Ba tôi suy nghĩ phiến diện và có suy nghĩ cực đoan về tôi”. Tôi vô tư vì tôi là một con người mạnh mẽ với những hướng suy nghĩ … của một đứa trẻ mạnh trên cuộc đời “này”. Không trách ba tôi vì ông trải qua thời kỳ khủng khiếp trước đổi mới mà thấy tôi là một con người được đào tạo bởi chế độ đã gây khổ cho ông và những con người khác “nhiều” nên ông thấy tôi sống dưới chế độ mới dù thay đổi nhưng ông có những “niềm có lẽ uất hận…” nên ông có khi có những nỗi lòng và khó chịu “khó với con cái ông”.
Tôi là một con người “nhân bản – tính nhân bản”. Bị gia đình hiểu như thế nào giống như xã hội hiểu ba tôi một chút và có những điểm ngăn cách không cùng đường. Nhưng thật sự Thiên Chúa đã cứu vớt vì người dạy tôi phân nửa và hết là Thiên Chúa còn ba tôi và tôi không hợp (ông là người có suy nghĩ và hành động như các bạn -có phần mạnh dạn -cực đoan).
Ba tôi khó khăn và tôi không có bạn gái vì ông và tôi có gì mà nói chuyện với con người ta. Tôi chờ ra riêng (troing nhà chỉ có mẹ tôi – em trai thì cũng ổn). Dì cũng được còn ngoài ra trong gia đình không ai được”. Tôi mua xe máy để chạy ông không cho dắt vào nhà và ông suy nghĩ thế nào mà không cho tôi sử dụng xe máy đến khi tôi khoảng 28 tuổi. Tôi làm công ty còn ba mẹ -nhất là ba không quan tâm đến chuyện của tôi (chuyện trai gái) và tôi “làm công ty nhưng tôi “làm tròn trách nhiệm của mình với cuộc đời” và trời ngăn trở để tôi làm gì ngài muốn làm. Có những chuyện oái ăm, hoàn cảnh của tôi thật kinh khủng khi tôi làm những công ty tôi làm khi chưa có các phương tiện đầy đủ như các bạn có thể có dễ dàng như bây giờ và phương tiện liên lạc “đồng hồ chính xác như phương tiện liên lạc được tích hợp như bây giờ và người ta đối xử với tôi tàn nhẫn với tôi “những người con gái” vì nhiều nguyên nhân mà tôi phải bỏ dở chuyện tình cảm của mình dù tôi “thích”. Tôi sẵn sàng bỏ qua những mục tiêu không do chủ mình quyết định chắc cho tôi vì tôi biết “mình có cố cỡ nào cũng không làm gì và sách nhỏ quan trọng nên tôi chỉ biết làm những gì chủ của mình chọn lựa. Tôi không làm bừa vì tình cảm và tôi biết Kinh Thánh viết và tôi để chuyện “đến sẽ đến”. Oái ăm vì có những lúc tôi đã có chổ trong mình nhưng định mệnh lại thử thách cho tôi không ít cơ hội có thể tìm được người khác nhưng tôi là con người chỉ có một người trong con người của mình (dù người ta hiểu hay như thế nào mà cố chấp ). Tôi làm sao có thể làm vậy vì Thiên Chúa đã cho tôi “thấy người”. Tôi có thể phải một mình đến hết cuộc sống vì định mệnh oái ăm nhưng tôi không phản bội người tôi bằng cả tình thương thật sự vô bờ bến đã khắc vào mình. Tôi có thể không còn nhưng tình cảm của tôi tôi không muốn “ai phá hủy hay động đến “những hình ảnh này”. Tôi mong chủ của những hình ảnh này làm ơn đừng làm méo mó hay thay đổi những gì tôi lưu trong trí não (trong tâm hồn mình), không muốn ai buồn nhưng vì có những chuyện mình không nêu ra mà người khác nghĩ như vậy khi mình chưa giải thích hay nêu ra : rõ ràng thì gây ra hiểu lầm không đáng. Còn nếu cái gì xảy ra theo “tự xảy ra” một cách như thế nào thì bản thân của kẻ hèn, thấp kém không có giá trị bao nhiêu … như tôi có cách ứng xử mà tôi không bao giờ muốn nghĩ đến và nếu có bực gì thì cũng suy nghĩ và tôn trọng vì cuộc đời và những lời nói của chủ cuộc đời cũng là không là gì nếu ta làm gì không phải thì không cần gì (có hiểu những gì mà con người nhỏ bé – hèn kém này đề cập thì làm ơn (người nào ấy) lưu tâm giùm vì trên đời này nó xảy ra bình thường. chấp nhận. Một con đường và một cánh cửa. Không đi – nếu là lời đùa thì mình cũng chấp nhận là lời đùa nhưng hi vọng đó không phải là một lời đùa khi diễn ra những chuyện như là những chuyện “thật không có gì để nêu lên theo cách tình thường” của thế gian chỉ có kẻ … mới hiểu. Sự thật tôi không cố chấp (tôi biết được biết thua và tôi biết (thấy) nhờ cảm quan của một người bình thường. Có thể đây là một tró đùa nhưng là trò đùa “lớn (đùa không quá như thế này, chắc như vậy). Đây là những điều diễn ra như 99, 999999 % một mất một còn đối với tôi chỉ có người tạo ra . hay bản thân mình mới hiểu. Chuyện lớn với cái người “này” như vậy dù không được gì (thắc mắc là tại sao lại như vậy) gì tôi cũng có thể…nhưng trò đùa này tôi có chết thì không vấn đề. Nhưng đùa như vậy thì cũng như thế gian hay những gì trên đời và cả những gì trên cuộc đời này chỉ như một làn gió nhỏ trên sa mạc gần Kim tự tháp và ruồi trâu cũng có thể tiến hóa để là người chủ của thế giới sau này! và Thiên Chúa có thể là không có và tôi là kẻ bị một cái gì…Kinh Thánh – Thiên Chúa cũng chỉ là do thế lực này. Một cái gì …tôi không nghĩ là : như vậy . Vì đời này tôi hổng lẽ không hiểu -không biết gì. Nhưng lỡ nếu có bề gì thì tôi cụng chấp… nhận theo kiểu một con người vô tình và trên đời này chẳng có gì … tất cả chỉ là ngẫu nhiên và tôi cùng mọi người chỉ là những sinh vật không “hồn”… (những gì ở thế giới bên kia không có… “không có thật“. Hi vọng trò đùa không để “con người trên đời biến thành trò đùa. Nếu như vậy thì tôi cũng chịu nhưng không mong như vậy (những gì con người nghĩ mà để xảy đến với tôi như một thằng hề (ngốc! ! ) thì tôi cũng vui như thế đó (!) mà chấp ! nhận có gì (chẳng có gì) không có được thì không thì … tùy các bạn muốn nghĩ gì; làm gì … những gì cho tôi. Tôi không phải là kẻ … như các người nghĩ đâu. Nhưng nhớ giùm tôi. Đánh giá tôi sao cũng được (tùy các bạn).
Cái bài viết thú tội (xưng thú gì đó) và cái bài điều cần giải quyết. Tôi thành thật mong các bạn bỏ qua. Tôi cũng cần có người nào đó để tha cho tôi và hiểu con người “con người “tôi ” một chút. Chẳng có gì quan trọng thời còn trẻ tôi cũng “tò mò như các bạn bây giờ” tôi cũng có ghé quán “nước” để đi chơi giải quyết trí tò mò “sự tò mò” vì gia đình và xã hội vào những thời như vậy rất khắc nghiệt và có thể “có sự khốn nạn” trong đó. Vì lời giới thiệu của một người bạn thông minh và hòa đồng cởi mở “tốt với các bạn của mình. Tôi không phải là bạn thân của người bạn đó nhưng bạn trò chuyện với bạn mình về chuyện đi chơi. Người bạn này không vui chắc có lẽ do vấn đề kinh tế. Người bạn đó cũng nói chuyện đi chơi như vậy với mình và mình cũng tò mò vì vừa mới lớn nên mình đã đi. Mình về có kể lại về chất lượng của món hàng tốt mà mình có cơ may hiếm có trong đời mà mình trải qua với cô gái trẻ và xinh, ngoan hiền. Cô gái chỉ là một người lỡ đường vì kinh tế nên đi bán cho chủ. Cô bé mặc đồ bình thường như ở nhà nhưng ăn mặc lịch sự cô chỉ làm để kiếm một chút đỉnh tiền bạc để giải quyết chuyện của cô. Cô hiền và vui: khó có thể nói gì nhưng cô là một cô gái bình thường “dễ thương” biết giao tiếp, tôi cũng cắn rứt trong lòng khi (…). Còn về sau khi đã nhìn thấy “gì(..–)” để tôi không phải sống như là một cái thứ gì “không như người ta” và khả năng tôi không có một người bạn gái. Chổ làm của tôi chỉ có nam giới và những người con gái mà tôi có ý chinh phục vì rất nhiều lí do mà tôi bỏ lỡ hay không đủ trình độ, khả năng và vì nhiều nguyên nhân khách quan nên tôi chịu thua (vì ba tôi). Tôi không có phương tiện như các bạn trẻ như bây giờ ba tôi thì không lo. Tôi không có ai để nhờ được. Ba mẹ tôi nghĩ tôi là một con người vô dụng nên không lo cho tôi gì cũng không lo cho tương lai về sau của tôi gì. Tôi phải tự lo cho mình và người là người đã chịu đựng cho tôi những nỗi khổ vô cùng khi tôi không giúp cho gia đình được gì (tôi giúp người ta) cho người ta những thứ mà người ta cần ba mẹ tôi nghĩ tôi là tôi phá của “có vần đề” không như người khác. Ba mẹ tôi cũng khó khăn, cực nhọc khi lo cho cuộc sống tương lai của ba mẹ và anh em tôi. Ba tôi cũng than thở vể tôi với những người bạn thân của ông. Ba mẹ tôi hiểu lầm nhiều về tôi và họ đau khổ về tôi cũng có thể là “nhiều”. Có thể họ cũng tự hào về tôi một chút nhưng cũng lo tôi về tương lai nhiều hơn. Họ và những người khác ở nơi tôi sống nghĩ tôi là một con người bất hạnh bị tâm thần và tin này lan truyền khắp nơi. Tôi sống trong niềm tự tin cao nhưng tin đồn lan nhanh và sự kỳ thị “phân biệt đối xử của nhiều người không ở gần tôi làm tôi có chút hụt hẫng -nao lòng” Có những con người không tiếp đón và có thái độ khi tôi đến nhà họ chơi, thăm người thân của họ. nhưng tôi có thế giới riêng của tôi ở trong con người có những cái mà người khác không biết. Tôi có những thứ
Thời gian tôi đi làm sau này ở công ty cách nhà hơn sáu cây số. Tôi muốn tìm một người bạn cho mình nhưng tôi không có thời gian và có một “lời nói của một người” lang bạt nhưng có nghề buôn bán của con người ấy. Người ấy có vẻ bị cuộc đời này vùi dập nhiều nhưng vì lý do gì tôi không thể biết nhưng người ấy nói chuyện với tôi và nghiêm túc bảo tôi phải biết giử người là người tôi cần và chọn cho đúng bằng không tôi sẽ có cuộc đời là có một người không có cái gì trong lòng cho tôi và sẽ phản tôi khi lộ nguyên hỉnh của cô ta. Cái con người này có lẽ “nói nhảm”:nhưng tôi nhớ lại và tôi chắc là mình không lầm lẫn khi nhớ về … Khi tôi không biết gì về người nào mà tôi làm gì , có lời nói của người gần chố tôi ở và hơn một người có nêu lên với tôi mà chủ của tôi giao như vậy và những biến cố lớn lao xảy đến với tôi chỉ có chủ cuộc đời hay tôi… tôi không nhắc làm gì…Nhưng hi vọng có một cái cửa để tôi vào vì cửa chính tôi không có. Tôi hi vọng nhớ giùm vì tôi hay quên và tôi thụ động . Tôi tệ lắm.
Tôi đi chơi là vì tôi không có người để nói chuyện. Người mà mình hi vọng có thể nói chuyện một phần không nhỏ. Tôi thích những chuyện với tôi như vậy sao. Có là vì tò mò chứ tôi không muốn những gì đại loại như vậy Tôi không muốn – không ưa nhưng tôi không có quen một người nào. Trước vì tôi tin vào câu nói trong KT về con đường mà chàng trai đã đi qua để tỉm thấy cô gái và thành chồng cô ta. Đường đi của những con Thuyền trên biển về đâu…nếu có ai thấy và biết .,…Tôi không “tìm” vì tôi đã tìm nhưng không có hi vọng khi tôi còn trẻ cách đây khoảng từ hơn 6 năm về trước cũng lâu rồi . Chủ của tôi có khi … để làm … tùy. Tôi làm và tôi muốn gì “tôi làm theo các bạn nghĩ tôi muốn được gì”. Các bạn nghĩ tôi làm sao. Tôi thấy vớ vẩn tôi không thú nhận cho có dù là có một người thấy tôi ngồi uống nước ở quán. Cái người đó cũng không biết tôi có làm gì hay là tôi đến uống nước “trò chuyện” thôi hay ghé chơi rồi đi. Tôi chỉ muốn có một người bạn (những người nhỏ hơn tôi nhiều mà có vợ có bạn “các bạn hiểu tôi nói gì không”. Tôi có gì tôi “tìm cách” để có bạn hay nhờ người nào giúp tôi để đạt mục đích gì đó”. Tôi có lấy cái gì không phải của mình không. Tôi có mê cái gì – “thứ gì mê”. Tôi chỉ muốn có những gì tôi cần có mà tôi có thể có được cái gì. Tôi không lấy những thứ không phải của mình cũng không động vào đồ của người khác. Tôi đi con đường nào . Đường nào cũng đi hay sao. Lương tâm và tôi làm cho các bạn gì trong những cái web này. Chủ nhân của tôi sao chọn tôi là người như vậy. Tôi có thích như vậy không. Tôi chưa chịu đựng đủ nghiệt ngã – những khắc nghiệt của cuộc đời và cay đắng với tôi sao. Các bạn làm gì – giúp ích gì cho tôi và tôi đòi hỏi, tôi cần các bạn cho tôi cái gì – các bạn cho tôi gì. Tôi cần gì (tôi được gì từ các bạn).
Sự thật trong lòng tôi thì tôi không cho người ta biết được. Chủ của mình đối xử với mình tệ . Trong cuộc sống không thể tin hay nghe ai. Bất kỳ ai khi liên quan đến cuộc sống của mình. Có những điều quan trọng mà mình phải bỏ những gì có thể là “ít quan trọng hơn dù mình thích như thế nào”. Cũng có người tôi “thích hay có cảm tình” mà tôi cũng phải bỏ mặc để một bên chứ tôi không quên. Có người tôi cũng muốn gặp lại nhưng mỗi người đều có cuộc sống của mình. Thiên Chúa là Th Chúa. còn những cái gì ông muốn tôi làm thì mặc kệ. Tới đâu hay tới. Tôi “làm vì kinh tế cần trang trải và đầu tư cho “gì chủ của mình muốn”. Tôi không quan tâm vì tôi mệt và chán. Tôi thấy mắc cười và đau lòng (căm thù) và tức – khinh bỉ khi thoàng nghĩ về những người bên đạo tôi nghĩ về Thiên Đàng gì đó. Đồi với tôi Thiên Đàng tôi có thể xây dựng cho cuộc sống của tôi. Một mình tôi trên thế gian này và dẫm lên những gì trên cuộc đời này. Thiên đàng không có gì xa nếu xây bằng chính mình trên cuộc đời. Nhưng không có chủ của mình và những gì ngẫu nhiên tôi có thể không “biết bao nhiêu về những điều đó” tôi bỏ mặc những điều tôi muốn làm trên cuộc đời vì tôi còn những gì tôi cần làm trên cuộc đời. Có những cái “là hạnh phúc”. Có thể là như vậy nhưng cuộc đời đâu ai biết được điều gì nên tôi bỏ qua. Tôi cho qua vì có những cái, những gì quan trọng. Tôi cần phải cơ động và có thời gian tôi chấp nhận từ bỏ cuộc đời và hạnh phúc riêng của mình vì tôi không có quyền dám quyết định vì cái gì quan trọng hơn va cần hơn tôi không thể biết hết nhưng những gì phù hợp với mình mà chủ của mỉnh chọn tôi không dám không chấp nhận. Ở đời “được cái này thì không được cái kia” không được gì thì có cái khác. Tôi không tham, không đòi hỏi nhiều. Nhưng tôi làm thì thiệt cho tôi nhưng tôi nghĩ mình làm gì thì cũng phải định mà định như thế nào mà nó chắc thì tôi không biết. Tôi chỉ lấy những thứ cần nhưng chủ cuộc đời làm với tôi những gì thì tôi cũng chấp nhận. Tôi không cần gì nhưng tôi hi vọng các bạn đừng có phân bì những gì người cho tôi. Tôi trả giá và tôi chấp nhận giá như thế nào. Tôi là một người làm và tôi làm tôi không đòi hỏi nhưng con đường tôi đi không như các bạn “tưởng (nghĩ) đâu” vì tôi từ bỏ bản thân và những gì tôi có thể lấy trên cuộc đời cho tôi. Các bạn muốn gì tùy. Còn tôi khi làm xong những gì ngài chọn cho tôi “muốn tôi làm trên cuộc đời này cho con người -các bạn rồi mới tính…”. Ai hỗ trợ thì thì tôi cám ơn. Tôi đi được bao nhiêu hay b nhiêu. Tôi không biết đề cập gì cho các bạn biết về gì -những “cái” gì nữa vì tôi nhỏ bé đơn côi trong hành trình “làm…. của mình”
chủ nhân thật (…
Các bạn. Tôi mong các bạn bỏ qua cho lời tôi đã từng nói đến là tôi sẽ bỏ sẽ dẹp cuốn sách nhỏ này nếu như tôi có sai gì. Nay tôi đính chính lại cho các bạn hiểu là “tôi không có quyền làm việc đó vì Người chủ cuộc đời làm “làm cho loài người (bằng bàn tay của một kẻ : -như thế nào các bạn nghĩ (đó là suy nghĩ của các bạn! Tôi không có quyền gì “bỏ hay phá -làm hư (làm hỏng) gì nó. Tôi không có khả năng để làm việc đó. Rất có thể tôi sẽ thất bại vì có nhiều chuyện do con người gây ra. Nhưng tôi không có động được đến sự còn “mất” của nó” vì chủ thật sự của nó các bạn “biết đó là ai”. Tôi chỉ là một kẻ được quyền làm. Chủ của mình là người đã làm cuốn sách này. Còn tôi thì không là người tạo –làm nó. Tôi không có quyền vì tôi chỉ là kẻ yếu “được chọn ⌊” để làm cuốn sách (..)| này. Mong thông cảm cho tôi vì t không thể làm chuyện như vậy được. Mong có người tha -thông cảm (bỏ qua) giùm con người là
một cái gì ( t không đòi hỏi gì…) .
Thật tình trong lòng của người đưa ra những lời động chạm vào người nào -làm lòng người đưa ra những lời “chỏi lõi” như vậy thì lòng người đưa ra “đau –buồn” và không muốn đưa ra. Nhưng để “những sự việc (con người đó hoành hành) gây hiểu lầm (hiểu sai) gây ảnh hưởng xấu và những sự khốn nạn – những nỗi lòng hận thù của những người vì nhiểu lý do mà hiểu lầm. Họ cũng nghĩ người làm (viết) đánh những dòng chữ lên đây vô tâm hay hèn nhát hay “có vấn đề”.
Hôm nay tôi sẽ giải thích “được nhiêu hay b nhiêu” có nhiều người có thể hay có thể không hay và không nên nêu ra vì ” đầng sáng tạo tạo ra mỗi con người đều có nguyên do (ta không trách người tất cả được.. )
Thật lòng tôi nêu ra những trong lòng t nghĩ nó như thế nào thì tùy những người đọc suy xét nhưng đây là những nỗi lòng cần được nêu (đưa ra) để không còn hiểu không đủ hay hiểu lầm về những gì tôi nêu ra nhưng chưa (không) đầy đủ gây khó chịu (gây hiểu lầm thêm…)
***
Sự thật thì tôi quý cả hai bên “nội ngoại tôi” nhưng tôi quý và thương những người bên nội hơn một chút hay có thể gọi là (không biết nên nêu ra thế nào) nhưng tôi thương và quý những người bên nội tôi nhiều “nhiều” vô cùng nhưng tôi vì nhiều lí do và “vô trách nhiệm (vì những lí do khách quan mà không làm tròn trách nhiệm đối với những người mà tôi rất thương mến nhưng ở xa (là ruột rà tôi và cũng vì một vài lý do vô tình mà “lâu rồi tôi không về quê nội (trong đó cũng chứa) ít nhiều kỷ niệm ấu thơ của tôi và “lòng thương mến của tôi với những con người đầy tình thương, “dễ mến” hài hòa này. Ông nội đi lính và mất để lại cho bà nội sáu người con. Bên nội tôi “tính ai cũng hiền lành (mộc mạc) và dễ mến (trung thực) thẳng thắn, vui vẻ (hài hòa). Tôi không ở cùng họ “được b lâu” nhưng họ là những người rất vui vẻ và mến khách thương người thân của mình dù họ không có lời lẽ hay cách cư xử “như những con người bên ngoại “dòng họ bên ngoại”nhưng tôi quý và nhớ về họ “thương họ nhiều (rất nhiều). Về ba tôi là một con người tính tình cũng dễ chịu nhưng “là một người tính tình như các bạn “bây giờ” là một con người hay “giỏi” và bình dân “bình thường” như các bạn thanh niên và những người “trung niên” bây giờ.Ông có một tật (tánh) đó là uống rượu. Ngày nào hay vài ngày là có độ rù ông đi nhậu. Ông chỉ có “tật” này thôi nhưng tôi thích ba tôi nhậu vì ông nhậu tôi sẽ tự do thoải mái hơn và nghe những câu chuyện của những người nhậu (của cả ba trong cuộc nhậu của ông). Ba mẹ tôi sống tốt với hàng xóm láng giềng. Có lẽ vì ba nhậu quá và hút thuốc nhiều khi còn trẻ (nhưng tôi không nghĩ là do ba hút thuốc nhiều mà gây ảnh hưởng) vì tôi cũng hút. Nhưng răng ba bị đen ở một ít ở những răng dưới (hàm dưới). Tôi nghĩ là ba tôi đã hút thuốc mà ảnh hưởng “đến ông” phần nào vì ông “hút thuốckhông đúng cách” nên khi thấy tôi hút thuốc là ba “phản ứng dữ kêu tôi ra khỏi nhà”. Ông không muốn thấy tôi hút thuốc trong nhà ông.
Ba tôi và mẹ tôi lập gia đình cũng “hơi trễ”. Ba tôi và mẹ tôi lập gia đình khi cả hai cùng đều 30 tuổi. Do ngoại tôi ngăn cấm vì ngoại tôi muốn mẹ tôi ở vậy vời ngoại tôi (bà ngoại). Một người dì của tôi cũng ở vậy cho đến lúc mất. Dì đó là người thứ ba trong gia đình ngoại tôi trong gia đình có sáu người con. Những người con của ngoại mất chỉ còn bốn người. Cậu thứ năm của tôi bị tai nạn giao thông nên cũng mất. Ông có hai người con gái ở một ở Biên Hòa – Đồng Nai (nơi gia đình bên ngoại ở) và một ở Thủ Đức hiện nay. Gốc của ngoại là ở Tha La. “Tôi không biết về nó bao nhiêu. Có ít người bà con ở Tha La lâu lắm có dịp quan trọng mới về. Tôi không được gia đình cho biết thông tin về những người bà con ở Tha La bao nhiêu hay số điện thoại của họ để liên lạc.
Về người trong gia đình tôi thì ba mẹ tôi dự định “có bốn người con” khi đã có ba người là chị t , tôi và một người là em trai t. Nhưng chỉ có ba người.
Như đã đề cập là ba tôi hay uống rượu (rất hay uống rượu) để giao thiệp hay làm ăn. Vì ba tôi “lanh lợi” theo quê của mẹ nên ba uống rượu và giao thiệp với nhiều người. Ba tôi là người tài giỏi “biết tính toán” dễ chịu và hết lòng với mọi người (bạn của ba) hay bà con láng giềng nhưng trong gia đình ông nghiêm và khó với các con của ông. Khi còn nhỏ không biết vì lí do gì mà “những chuyện rất là nhỏ nhặt” ba tôi đánh tôi rất đau và dữ (không biết cách hành xử trong gia đình). Ổng trừng phạt chúng tôi “rất dữ” và ba mẹ tôi không biết cách hành xử hay những lúc như thế nào mà có những câu nói vô tình làm tâm hồn tôi “cách xa với ba (mẹ) tôi chút ít làm tâm hồn tôi chỉ nghĩ bản thân còn những gì trên đời tôi không quan tâm. Tôi buồn nhưng tôi cũng không biết “nói làm s”. Tôi vẫn thương gia đình và em trai t nhưng tôi không biết nói gì. Tâm hồn tôi “một mình” (một mình) và nhiều lí do “khiến tâm hồn tôi có một mình không có ai vào tâm hồn t.
Em (trai) t là một con người bình thường chịu nhiều vất vả cực khổ và bất hạnh nhưng tính tình em trai t là một con người hồn nhiên (nông nổi) và dễ chịu -khờ và non nớt trong đầu óc “suy nghĩ” nên dễ có những tư tưởng bốc đồng hành động như các bạn trẻ ngày nay (nông nổi) buồn cười hay thương xót.
Do em trai tôi phải chịu đựng những môi trường kinh khủng và những điều khắc nghiệt trong xã hội gia đình và hầu như tất cả mọi người “không biết về nó”. Nó sống trong một môi trường đầy áp lực và khắc nghiệt mà không ai kể cả tôi có thể chịu đựng trong ngần ấy thời gian nhưng nó đã qua với những vết thương (những vết thương khủng khiếp) không ai có thể chịu (các bạn không biết về những điều) như vậy sẽ tốt. Tôi không nêu hết được. Tôi là người thân mà một con người như nó tin nhưng tôi sống theo luật luân hồi nên đã đối xử không phải với nó những lúc còn nhỏ và có vài quyển sách mà.tôi chưa được đọc và những lúc sau này vì những câu nói vô tình mà gây khổ chó nó (chuyện của gia đình tôi các bạn không phải biết để làm gì. Tôi có lỗi (tôi không thể làm gì) ông trời phải trả “đền chó nó gấp tỉ lần mới vừa vì những chuyện tự nhiên xảy ra cho nó và nhiều “nhiều những nguyên nhân (tác nhân -không thể nói ra “hết (bao nhiêu trong đây) nhưng ba mẹ tôi có lỗi không nhỏ trong việc tạo và hình thành con người như nó. Ví như có thể làm tất cả mọi sự trên đời đền bù cho nó được tôi cũng làm dù tôi có thể trải qua bất cứ thứ gì cũng không thể đền bù cho nó “Thiên Chúa sẽ làm “tôi hận bản thân mình vô cùng. Dù có chết thê thảm hàng chục lần hay như thế nào mà mất đi các bộ phận quan trọng trên con người t. Dẫu tôi có ở ngoài đường như một kẻ không nhà đến hết đời này và một đời nữa trên đời này “cũng không bù đắp (bồi thường cho nó được). Các bạn đừng nói làm sao (…) Nó không bị ảnh hưởng gì từ gen xấu hay gì nhưng trước đây mẹ tôi sinh non sinh “nó” có thể vì bà ăn uống thiếu thốn nhưng em t khi có một vài ly rượu vô là như người ta đã “uống rất nhiều”. Tôi nghĩ cũng có thể nó là một kết quả “gì đó không tốt của ba (mẹ) t khi “làm ra con người như vậy với sự ảnh hưởng của rượu hay lý do từ ở trên cao làm như vậy. Nhưng tôi thấy nó là đẹp chứ không có gì chỉ là có thể ảnh hưởng đến sinh mạng và nhiều cái nữa của “con người như vậy mà thôi” chứ chẳng có gì đối với nó về vần đề gì cả.
T biết về e t và nó đã thay đổi trước mặt tôi về tâm hồn và đôi mắt “đồng tử” của nó thay đổi (thay đổi trước mặt “trước mắt tôi” sau khi có sức ép khủng khiếp từ gia đình t gây ra cho nó. Các bạn có biết con ngươi (đồng tử) con người thay đổi đến mức co giãn và thay đổi dữ dội mà “người ta có thể “thấy trực tiếp” sau khi đã biết những nguyên nhân là như thế nào không (nó chỉ xảy ra một lần trong đời với một người khi người ấy còn đang sống. Các bạn có hiểu gì không. Tôi không cần ai hiểu. T chỉ đề cập cho các bạn biết. Ví như các bạn có một cái bếp ga “bếp lửa các bạn thử đặt một cái xoong cái nồi gì rồi các bạn nấu nó liên tục trong 2-3 ngày đêm đừng cho gì vào nồi khi đặt lên bếp rồi mở lửa (nấu vài ngày) các bạn biết gì xảy ra cho cái nồi (cái xoong đó rồi). 4-5 ngày gì đó. Ở đây t chỉ nói đó là trường hợp như v. T không giải thích thêm vì có những việc không đề cập thì hơn. Cho các bạn biết để các bạn không bỡ ngỡ hay thắc mắc nhưng tôi rất tiếc vì t không làm gì được vì chúng ta sống trong điều kiện tự nhiên và tuân theo tự nhiên.
Còn ai mà có tâm hồn của chó sói là người như thế nào “quá” hành động và những gì gì đó thì T Chúa chủ của c đời này để mắt và thấy. Biết b nhiêu hành động (những gì gì) thì t cũng không biết “nói thế nào”. Cái gì đúng – cái gì sai ai cũng biết rõ và lòng người cũng biết rõ chỉ là không đề cập (không nhắc đến) nhưng nó đã tới mức như vậy. Lỗi thì ai cũng biết. Lỗi là lỗi gì (hành vi trả giá) không thể giả điên giả ngây giả ngô nhưng cái gì cũng phải trả giá. Tôi đã làm để cứu vãn được chút gì trong những sự ngu ngô ngu ngơ và hiểu lầm của người có đầu mà không có hiểu “biết” suy nghĩ… sống như vật của một tôn giáo trong cái vòng “gì !!!) của nó mà không suy ngẫm , mơ hồ đến mức… Không có gì để mơ “huyền hoặc”. Tôi biết là tôi đã làm điều không được cho mình nhưng t vì chút ánh sáng nhỏ nhoi trong cái con đường này (cái cuộc đời gọi là cái gì này cho đúng ..) tôi nói để kẻ nào (quá) biết mà sửa chứ không hèn để rồi một ngày đứng trước mình có những gì chờ đợi mà không phải không được cảnh báo (đừng trách những gì xảy đến mà mình đã biết. Sự công bằng ở đâu (là cái gì). Mình nghĩ mình đã làm gì – “những gì như vậy” dù không đề cập thì ai cũng hiểu. MÌnh sống là vì cái gì và mình làm “mình trả giá” và có chấp nhận trả giá. T không đề cập (không đếm xỉa đến điều gì) vì t thấy quá là “t không đòi hỏi hay chờ đợi điều gì nhưng trên đời có chủ của nó và người suy nghĩ gì khi thấy khi “biết” những chuyện con người gây ra đến như vậy. Con người mà tâm hồn của cái “con người” như làm v thì như thế nào. Chủ cuộc đời này tôi không cần biết ông ta (chủ cuộc đời làm gì). Sự bù đắp nào được đây (đền như thế nào) làm sao. T cũng chờ nhưng t cũng không biết nên làm gì nữa. T thật không biết như thế nào , làm gì. Tôi không phải là một cái gì (như thế nào). Làm sao (giải quyết và xử sự l s”. T làm b nhiêu sự để làm gì. T không như thế nào nhưng t mong t có cơ hội nhỏ (nhỏ cỡ nào cũng được vì phần của t có nhiều đường để có thể có những thứ theo những cách nào đó nhưng t mong có một chút gì đó (..) dù t chưa đề cập đủ và xong cũng không – chưa đề cập được gì “vấn đề .. “t chưa thấy gì “dù rằng t không vô tn và t đã làm những gì trong .. của một thứ bị vứt bỏ. Nhưng t cũng cám ơn cuốn sách gì đó . T sống ở đời và t biết phép lạ nó xảy đến “kiểu như thế nào” nhưng t h vọng chủ của mình như thế nào mà làm đúng với t một điều. Còn không thì t sẵn sàng ra đi với những gì trên c người như t. T hi vọng một điều bé nhỏ mà có thể t sẽ có những cái gì khác (như thế nào nhưng t không biết nên nêu ra cái gì . T chỉ mong có người nào hiểu và cho t một cái gì đó có thể là bất kỳ điều gì t chọn cho mình những gì của mình. T biết chủ cuộc đời như thế nào với những sự trên cuộc đời này nhưng t hi vọng có chút gì (gì đó) không làm tôi phải như thế nào nhưng t hi vọng t là một con người hèn kém hay ra s có thể có được một chút gì có thể gọi là (tôi không đòi hỏi gì). Thấy đủ nhưng t biết. Thôi thì t làm còn có gì hay không được gì t cũng cố hoàn thành nhưng tôi cũng không biết mình nên làm gì nữa vì c đời này t chịu đựng vì cái gì. T biết và t chỉ biết nuốt ngược những gì trong lòng mà t theo luật. T vì cái gì (t chỉ muốn được yên). T biết nhưng t phải chịu vì cuộc đời không có một lần nữa. Xin một người hiểu và đừng để t mất vì mất bản thân mình. T có thể làm (tôi cần một chút gì có thể gọi là b lâu cũng được. T hy vọng cuộc đời và chủ của mọi thứ gì ở cuộc đời này không phũ phàng vì t chấp nhận cuộc chơi. T hi vọng có một chút gì có thể gọi là chủ c đời này “một lần , ) không đề cập gì nhưng biết là như vậy (mong rằng một điều cho cái thứ… như con người ,) T mong mình có một cơ hội để làm những gì mình …trên cuộc đời này. …
Trong “bài viết có dòng : “một phần của sự thật thì không thể là sự thật được
Cái dòng này tôi không muốn ai đó hiểu không đúng vì lời tôi đề cập mà t không “nói” rất lâu rồi. Hi vọng được tha thứ bởi (một người nào đó …). Làm việc gì cũng phải suy (suy nghĩ) ra xem những gì là quan trọng. Xin lỗi (không lừa dối vì tôi là một người được những gì từ chủ của mình mà t không biết.
Đáng lý là t có thể có lựa chọn từ tôi vì con người tôi là một con người mà tôi nhận định cho mình là một thứ “hèn kém (bỏ đi). T cũng không muốn đạt được những gì tôi nghĩ là quý “ngoài tầm tay hay có những điểm không thích dung nạp.
– Cái câu một phần của sự thật thì không phải là sự thật : “tôi có những điều không đề cập gây hiểu lầm. T không xin điều gì chỉ mong có một người tin. Sự thật tôi không biết nên nêu vấn đề cho “một người nào đó hiểu (không biết nên nói) đề cập gì cho ai đó hiểu. Vì t làm t theo “mình” con người hèn kém như tôi.
– T không dám chọn những gì cao hay tiếng tăm “tốt” hay không vừa trong lòng hay không phải “những gì tôi không thích chút ít (!!)⌋ hay như thế nào.
– T là một con người được giử bởi chủ nhân “tôi có quyền quyết định nhưng nhiều lúc phải theo chủ . …
– Hi vọng có ai xem bài này và biết thì cho người tôi quan tâm hiểu để ng ta không hiểu sai về người như tôi .
– Có những vấn đề như lựa chọn một cái gì ngay từ đầu quan trọng “vô cùng quan trọng”. Tôi biết mình như thế nào “nhưng chủ của tôi cho tôi và tôi chấp nhận (vừa lòng dù tiếp nhận một cách “như thế nào mà “theo – ” dù không thấy như thế nào sẽ “như thế nào có thể tưởng tượng ra. “. Có những sự lựa chọn do bản thân nhưng con người mỗi người khác nhau. “nhiều lúc phải theo ý người lớn (lớn hơn mình) – chủ và bản thân “mình”. Chư không do mình chọn (tất cả).
– Tôi không thích những gì “cao xa” ngoài tầm hay có thể gọi là xa (hơi xa). Khó đạt được hay không vừa ý “đôi chút vì nó hơi (có thể lạ với tiêu chí “từ lâu “ấn định” hay không thuộc về tầng “như tầng của mình “thấp và thường dễ đạt (dễ thành [thành (“thành đạt”) – đạt được⌉ vì con người t biết và hiểu
– Can thiệp từ chủ “và xác định tôi nhận (nhận nếu tôi chấp nhận). Nhưng người lớn và có vốn suy nghĩ và người thương biết những gì hợp (vừa với mình) trong khả năng …(mình nhỏ hơn người là người lớn – chủ hay như thế nào mà mình biết người đó thương và cho mình những gì mình vừa với một thứ rẻ và hèn kém như m ((phù hợp) mà mình không hiểu tôi nhận vì mình “chấp nhận”. Dù như thế nào t cũng không bỏ những gì của minh (chứ không của ai”. Cỡ nào tôi cũng có dù bao nhiêu tôi trả “tôi cũng lấy “thứ của t” của t là của t
T, thật lòng a xin lỗi t rất nhiều. A không muốn như vậy. Anh xin lỗi. E tha thứ cho a. A biết mình đã làm nhiều điều… a không muốn .. . ..
t; a thành thực mong t bỏ qua cho a và tha lỗi cho a. A đã làm nhiều việc phiền đến t và gây cho t lo và có nhiều bất ổn trong lòng. A không muốn. A xin lỗi (ngàn lần xin lỗi t. A cũng không có bao nhiêu thời gian rảnh vì a cũng đi làm – rất là bận. A xin lỗi vì đã làm e cảm thấy khó xử. A không muốn. Mấy bữa rày a không gặp t; A mệt và thấy sợ. A sợ k gặp t. A không biết lý do nhưng a nghĩ sức ép từ nhiều phía – còn a thì không phải là người đã làm gì mà gây sức ép lớn đến mức không gặp t ở c ty t làm – a nghĩ là như vậy. A biết có những người đã gây cho e những sức ép lớn. A không muốn chuyện đến như vậy. A vô cùng hối hận vì mình đã không lường được những việc a vô tình làm và những điều như vậy do những hoàn cảnh “những điều tự nhiên… gây ra.
A xin lỗi nhiều vì a khờ (ngu xuẩn… . .) (a không hiểu cảm giác của t. A buồn vô cùng – a không nói gì được vì mình cũng đóng một phần không nhỏ vào việc gây nên những sức ép khiến t phải đi đâu khiến a không còn gặp được t. T có hiểu cảm giác mất đi một nửa của bản thân không. Anh xin t bỏ qua. A không ngờ sự việc xảy ra “như vậy -theo hướng đến mức độ như vậy). A biết t đối xử với a tốt. A giận bản thân và cảm thấy rất là đau (đau khổ vì những gì xảy đến như ý chủ nhân a có thể lại “như vậy”. A khổ (đau khổ và buồn (buồn vì không gặp và cũng chưa biết chổ e về nghỉ ngơi là ở đâu. A chưa biết chổ e về nghỉ ngơi (e ở đâu). A sẽ tìm nhưng a không muốn làm phiền một chút (gây ảnh hưởng gì đến bất kỳ một người nào) nhưng không có thông tin về chổ e ở là a không thể chịu được. A không muốn làm ai phải khó chịu hay là phiền đến ai. A sẽ cố giải quyết theo những hướng tốt nhất để có thể tìm … A buồn và mệt vì không biết t ở đâu. Địa phương a sẽ tìm nhưng a không muốn sự việc như vậy. A không muốn sự việc xảy ra theo chiều hướng như vậy. A biết t là người can đảm là người a hiểu tính của t một chút nhưng a tin e chịu được. Cuộc đời “định mệnh sắp a và e như vậy” . A mong t đừng có người nào để a không phải làm lỗi gì với bất kỳ một con người nào mà bước vô t. A làm tất cả mong t đừng có nghĩ a như thế nào nhưng t hiểu cho a. t đừng có chịu bất kỳ một con người nào. A không muốn làm gì để t phải đau và lo cho bất kỳ một con người như thế nào mà lọt vào sự bốc đồng nông nổi khi a và e đang xa. A không muốn t làm gì để a phải mệt. Mong t cho a cơ hội. T đừng cho ai vào. A chỉ có t. Hiểu và thông cảm một chút cho a nhe. A xin t đừng bỏ (xa) tội a lắm. A không làm gì bậy (a không lẽ không suy nghĩ) Hiểu và thông cảm cho một kẻ như là một con người vô cùng khốn cùng như là một con người như vậy nhé. Mong t hiểu. A không phải không suy nghĩ nhưng mong t hiểu t bỏ qua những gì a làm để có thể nhìn t biết t ở đâu để a yên lòng. T không cần lo. A bây giờ cần sự an ủi. A mệt lắm -mệt lắm (rồi) – a không làm gì ngoài việc có lợi cho a và t. A không làm điều gì mà làm cho người quan trọng của a lo đâu. A không làm gì để t phải khổ (không muốn xảy ra những chuyện như vậy) yên tâm về a nhe. Nếu a không có t thì a không muốn những điều xảy đến như vậy (theo cái chiều hướng “như vậy” a cũng làm. Mong t sống cùng hay cho a gặp để có cái gì trong người một con người như là một con người sắp theo (có thể theo hướng không giử được gì). A có những chuyện phải làm trong một con người vướng vào những gút mắt – a không muốn lìa những việc mình phải làm cho tròn trách nhiệm của một con người trong gia đình. Anh thấy mình nên theo hướng là một người có trách nhiệm với người a thương trong gia đình anh vô cùng lo và không muốn phải bỏ lơ bỏ người trong gia đình là anh em của a. Một con người bị cuộc đời và các tác nhân không thể nói bất kỳ điều gì ra vì nhiều -rất nhiều những việc không đề cập thì tốt vì có những kẻ có thể gọi là một người (những người) nhưng có những người có vấn đề “không đề cập gì thì tốt hơn khi không đề cập đến những con người (cuộc sống – cuộc đời và chủ nhân cuộc đời xây dựng ra những người được tạo ra kiểu như những người theo chiều hướng như là những người thể loại theo “những kiểu như vậy (như thế đó ..). Mong là có một người hiểu những gì a đề cập. A không muốn làm gì phiền hay phải phải làm ai khó chịu về những gì a làm. A cũng muốn yên để yên ổn cho đến khi xong nhiệm vụ -cho tròn trách nhiệm với người trong người của mình. A hi vọng người nào mà a để trong người của mình hiểu giùm và đừng làm gì a phải lo và mệt – tội nghiệp con người có e ở trong con người như vậy . E hiểu nha .
Anh xin lỗi vì anh không muốn không gặp t. A xin phép thêm vô vài dòng vô vọng đau lòng và mệt mỏi trong chuyện của a và t. Cảm giác này không ai hiểu và không ai là con người muốn hiểu nếu là người bình thường (cảm giác a có thể không gặp e được đến cuối cuộc đời.. .. .
Các bạn nếu các bạn xem qua sách nhỏ và hiểu con người tôi không có vấn đề. Tôi không phải là một con người tồi tệ hay như thế nào độc ác .. Tôi mong trong các bạn nếu ai biết tôi đang nói về ai thì tôi không có lời nào để nói ngoài việc nói ra những gì trong mình ra. Các bạn nếu các bạn có ai biết t ở đâu hay làm ở đâu xin các bạn làm ơn giúp tôi một chút tôi mang ơn vô cùng. Chứ tôi cũng không muốn tìm kiếm t theo “cách làm phiền đến t và gây khó chịu… Tôi xin các bạn giúp tôi để tôi không làm phiền đến ai được không. Nếu các bạn biết t ở đâu làm ơn cho tôi biết để có thể trở về cuộc sống bình thường hi vọng các bạn giúp nhưng tôi nghĩ là vô vọng trong thời mà lòng người có ít người còn những người có thể nhờ một một chút như lòng người bây giờ. Các bạn có điều gì về nơi t ở ví dụ như ở khu vực nào để tôi có thể tìm được xin cho tôi biết xin liên lạc qua sđt 0937125452 hay qua địa chỉ email “caubehoangdang@gmail.com”. Nếu các bạn biết sđt tôi thì xin đừng làm phiền mà không giúp tôi vì tôi mệt mỏi rồi Tôi hi vọng các bạn còn tấm lòng biết về thông tin của t thì cho tôi biết một chút “tôi mang ơn” và không quên ơn các bạn nào giúp tôi trong tình huống của tôi “lúc này”. Cám ơn các bạn đã xem mấy dòng này. Xin các bạn “làm ơn”. Giúp tôi thì tôi đỡ khổ và không ảnh hưởng đến gia đình người tôi muốn gặp lại. Xin giúp giùm (xin làm ơn giúp . Hi vọng các bạn có lương tâm giúp tôi. Tôi ngại nhưng tôi xin các bạn. Tranh thủ giúp tôi sớm một chút được hôn vì tôi phải đi làm. Tôi đi làm và có những khi không có thời gian để làm những việc cần làm nhiều “lắm” vì tôi cần kinh phí để lo nhiều chuyện và phải theo quy chế của công ty. Mong các bạn hiểu hoàn cảnh tôi vào thời điểm bây giờ. Tôi cám ơn các bạn nhiều vì đã xem những dòng bày tỏ nỗi lòng và nếu giúp được thì “làm ơn (đừng im lặng)” để tôi có thể sinh hoạt trở lại như bình thường .. Cảm ơn các bạn.
Anh nói chuyện một chút với t .
Đã lâu rồi a với e ít có nc với nhau. A cũng có tc và thương e “rất (rất là) thương e”; a cũng không quan tâm đến những người con gái khác vì a sợ ” sợ đủ thứ. Cuộc đời a nói chung là rất “rất khổ và buồn . E thương a thì đừng làm a buồn nhe. Không biết chừng nào mới nc được với e như là bạn của nhau đây. A thật là đau khổ và buồn “nóng khi không làm gì (e làm như trước chắc a mệt và đau khổ dữ lắm. A hông trách e vì lúc đó e chưa hiểu a. E hiểu a như vậy rồi thì e đừng có đối xử với a như vậy (như lúc trước nhe). E bình thường mà đối xử – xử sự với a, mệt vì đủ thứ hết. A bấm mấy dòng nc vì lâu rồi a không nói chuyện với e. A không nói gì sợ e nghĩ vẩn và nghĩ a chỉ đến (a sợ e đi. E không nghĩ a hông quan tâm . A làm gì mà chỉ gặp một chút “như gặp cho có …” được hôn A không “thêm người nào vô trong “tim a đâu” E đừng chịu ng nào mà không cho a đến gần .. nhen . .!… nhen. A không muốn đi (cho a gặp – cho a ghần nhen.. … ).
A cần một thời gian để làm bạn (.. ) Hiểu a một chút được k. A cần một thời gian để đến đượcđể e ở gần và hiểu a để mình không còn xa.