Tất cả bài viết của PHAN THANH LÂM.

Những người có bản lĩnh…

Các bạn, các bạn có bản lĩnh Các bạn bị “chủ cuộc đời …” làm suy giảm uy tín các bạn thì tôi hi vọng các bạn trút giận vào đâu chứ không có chổ cho các bạn trút những nỗi giận thì tôi hi vọng các bạn chấp nhận vì tôi chỉ là người nhận trách nhiệm và tôi (đã) làm những gì mình cần làm để cứu (có thể cứu vãn) những gì là quan trọng “nhất” của các bạn. Hi vọng các bạn (có thể chấp nhận) Các bạn tính với “người nào” có thể chịu hết trách nhiệm gây -(làm) như vậy với các bạn được thì tính. Tôi không có liên hệ với trách nhiệm của “con người này” . Tôi có trách nhiệm “làm việc” với những gì mà “người này“; Con người là “chủ nhân” …giao “trao”…mà thôi.

Tôi không muốn gây những “chuyện”!!… những …ảnh hưởng đến ai . Các bạn người ta thấy các bạn (những con … con vật đen đúa lông lá và những con người to lớn (có thể) gấp (hai) ba lần những người lớn như những người thuôc Trung Á (Tây Á), Âu…khỏe như các con thú… các bạn.

Các bạn muốn đi đâu (tùy) cuộc đời –

những con vật đen đủi … và | không phải đợi người chủ nhân, con Người và đấng ngự trên Ngai và … những thứ như…

.

t hieu gium …

 

Tôi không thể chấp nhận nhưng chủ tôi muốn t…

Có những việckhông phải chủ t làm nhưng t không rời chủ nhân..Tôi không có hi vọng “nhưng chủ của t” …

Tôi không nhận những cái không được chọn lựa bởi chủ…

Những gì người khác làm … những việcảnh hưởng tôi. trong phạm vi những điều răn …qua phạm vi. Tôi không có đường để đi nhưng chủ của mình “làm”.

Tôi không thêm… chỉ một.

Xin đừng hiểu lầm.vì những việc dễ hiểu lầm.

Tôi không có ai … tôi không chịu những người trẻ (dẽ dàng làm quen) tôi có những cơ hội chắc nhưng tôi không … làm quen thì dễ … Không có người đàn bà nào lập gia đình và đã là mẹ rồi mà có thể có … tôi. Trừ khi ng mẹ của (con)…

Không trách vì đã làm phiền nhưng tôi chưa biết nơi nghỉ…

Không thích …phải chấp nhận (cái gì)

Không có không phải…chủ mình làm vậy mình …(phải – chấp nhận).

Có gì chủ của t cho …chứng minh cho dù tôi không có người (là người) của mình.

Gán ghép tôi cho người đàn bà làm mẹ rồi có khắc nghiệt với …quá …Sự thật tôi có thể trình bày nhưng một người đàn bà (những phụ nữ luống tuổi…) còn “con gái” …(cũng có thể) goi là …

Không ai thay đổi được. ..

Chỉ có … dù người … xứng đáng

 

Thật lòng kể về kẻ thù hèn (những người trên cõi đời “cuộc đời”); làm “gì” “thì: tùy”.

 

Các bạn. Các bạn không có bao nhiêu hiểu biết thì các bạn không hiểu và các bạn không biết sợ gì; những gì đáng phải sợ thì các bạn không hề biết.

Các bạn đừng có thích chúng nó

Do 1 lần may mắn tình cờ -khi phạm phải một lỗi nhỏ tôi đã có cơ hội được động vào một con “thú”. Nó có lông -khỏe hơn con người “nó như hình vẽ con người vẽ để những con người “(sống)” biết, thật như người ta miêu tả về chúng. “Lông ngực” cơ thể đen lợt; xám (đen) (những sinh vật khỏe mạnh nó có thể là ngay nơi bạn, nơi của nó là thế giới mở bằng gì không ai trên thế giới này -mở được, biết lối – kẻ gian ác (thủ lĩnh; kẻ thống trị) thế giới của chúng đưa những kẻ tội lỗi (tâm hôn) như chúng về với thế giới hỏa ngục của những con vật (bầy) đàn chúng.thật bọn nó thật sống “chúng (nó)”  chờ. Nó không thuộc về thế giới này (thế giới của con người, cuộc đời của “con người ta”. Chúng là những sinh vật và thật như thế giới của nhân loại (loài người).

Hài lòng

…thú

…(đời …) này

..đem

.

đem

Thủ lĩnh ..

Các bạn (với việc các bạn có thể tiếp thu kiến thức trên mạng internet, gia đình  và trong xã hội và  khi tiếp xúc làm quen khi sống ở khu vực của nước khu vực chúng ta tôi thấy các bạn khôn ra – hiểu biết hơn. Các bạn biết sử dụng lời nói và biết kiểm soát các hành động của mình rồi.

Kinh Thánh cũng đã viết là vua chúa trên trần gian chống lại người (Chúa Giêsu).

Có những con thú có cơ thể có thể giống con người mạnh khỏe hơn những người trên đời – lông lá đầu của thú  lớn hơn gấp ba lần những người lớn đầu có sừng. Có khuôn mặt của thú vật.

Những sinh vật bên kia thế giới  được gọi là quỷ là tạo vật của Thiên Chúa biến đổi bởi một nhân vật cạnh Ngôi (I) Đức Chúa Trời sa ngã “tất cả những kẻ ; những con thú đều bị tống vào ngục ngăn cách với những người lành -tôi tớ của Chúa. Nơi mà những con người (từng) nhẫn tâm trên trần gian này “đấm ngực, khóc lóc, kêu rên” . Những kẻ có khuôn mặt vô cảm, tráo trở, hèn, tồi, hung hiểm, độc địa; những kẻ ngoại tình vô tình, vô cảm với những người trong gia đình.

Những kẻ thống trị, những kẻ ác, những kẻ nắm quyền những kẻ thất tín độc ác, trơ tráo, nhẫn tâm; …lấn át -kìm hãm những người lành yếu đuối (là thành viên trong chốn của bầy đàn những kẻ có gương mặt với ánh mắt của những con vật -loài  thú, độc địa, độc ác

Là sự thật : sự thật. Thời điểm nào…những kẻ (những con thú này). Ý chúng là của “thú” các ngươi sẽ phải sợ đến kinh hãi, ..bàng hoàng; kinh ngạc

t chắc sẽ làm nếu có thể

 

 

Chừng nào tôi chưa có được những gì chủ của mình hứa tôi sẽ không làm những gì tôi cần phải làm giai đoạn này. Nếu tôi làm rồi thì kết cuộc ra sao …Nếu số phận của chủ của mình làm vậy với mình thì số phận chịu trách nhiệm. Còn t thì t để làm vậy. Tôi làm được cái gì hay cái nấy. K có gì nhưng bây giờ chủ của t phải chịu vì t làm. Tôi nghe lời và t làm theo ý ngài. Có gì các bạn sau này các bạn sẽ nhận được câu trả lời từ Thiên Chúa khi các bạn ở thế giới bên kia ….Chứ cái này tôi làm mà tôi k có cái gì. Tôi chưa chắc cái gì mà làm sao tôi có thể cho các bạn biết những cái chưa đến lúc các bạn biết. Đừng đùa với tôi. Tôi phải được đáp ứng 1 điều kiện của chủ của mình đã cho t biết. Còn b giờ thì t mệt. K làm gì cho các bạn. Xin các bạn bỏ qua vì t không làm. Chủ cuộc đời làm vậy với t thì các bạn cần chờ đợi; các bạn được biết tôi làm cuốn sách nhỏ này. Còn bao nhiêu người không biết. Và chủ cuộc đời làm vậy thì tôi thấy đây không là lúc tôi cho các bạn (con ngưởi) biết thêm cái gì.

 

Tôi không làm hết chứ không phải không làm. Đây là lúc cho những con người khốn khổ trên cuộc đời này biết về cuốn sách nhỏ. Còn những việc tôi làm được nhưng không phải b giờ tôi làm vì t làm b giờ nó không có cài gì gọi là hợp lý. Tôi không vô lương tâm nhưng cái chuyện : Đức Chúa Ngôi Ba hiện ra với tôi ở đâu tôi sẽ không thể đề cập cho các bạn biết bây giờ để giử an ninh trật tự của khu vực đó và làm khu vực đó không bị ảnh hưởng bởi các bạn. Tôi không có hi vọng nhưng tôi có những lời hứa của chủ của mình. Khi tôi đi theo con đường của ngài như vậy! Các bạn không biết làm sách nhỏ này cũng … hay sao. Tôi không làm những chuyện dư thừa được. Tôi không muốn làm ai thất vọng nhưng tôi không được cái gì, không có cái gì từ lời hứa của chủ của mình hay bất lợi cho sức sống của cuốn sách nhỏ dù là những gì quan trọng – sự mất còn của nó theo một nghĩa nào đó. Nhưng các bạn cứ tin :”những gì còn là còn” dù tôi chưa hoàn thành nhưng các bạn tin là đủ rồi. K cần nêu ra trắng đen. Tôi sống lúc nào hay lúc ấy “nhưng linh hồn của con người bất tử”.

Tôi chưa hồi phục sức khỏe (tinh thần) của mình. Các bạn phải đợi.

 

Chừng nào hoàn thành thì chủ cuộc đời …

Tôi làm khi tôi có khả năng hay như thế nào.

Anh yêu em không ai thay được. Hi vọng. Cố giử. Đừng làm mất giùm. Yêu cầu vậy thôi. Không gì hết. Một mà thôi

Hoàn cảnh thế nào mà con người như vậy làm phiền hay “gì làm người khác không biết nghĩ và hiểu như thế nào mà hiểu như ý người ta (những con người dưới ảnh hưởng cuộc đời – xã hội… (hiểu thế nào). Không hiểu “mỗi người có những suy nghĩ nhưng “tại sao như là vậy”. Sự thật là gì (thế nào). Mỗi con người đều có hoàn cảnh khác nhưng không biết “làm gì cho người ta “hiểu”. Sự thật là gì -là cái gì đã phá mọi sự mà con người làm vì “những chuyện hiểu tầm bậy và những con người như thế nào.

Công trình của thượng đế trên cuộc đời này không ít “tùy vào con người -địa phương và những con người như thế nào (nhiều người) không người nào có thể sử dụng nếu không biết “không có gì”… hiểu lầm giữa người với người là chuyện bình thường. Vấn đề là cái gì (kẻ nào sai) người nào đúng. Đúng “như thế nào”.

Ngay từ đầu bằng tiên liệu “cảm giác của mình” mình biết cái nào được cái nào không. Thôi thì … để giử những gì tốt đẹp và không phá những gì không thay dổi “những thứ…” xấu nhưng cũng là công trình của một người “làm để làm những thứ … trên cuộc đời mà không cái con người nào…

Thừa biết (không phải không nắm …không làm gì được) và không …

Giờ đề cập vắn tắt. Để hiểu tại sao con người như là con người như vậy lại xuất hiện. Một kẻ “gì đâu” xuất hiện”. Các bạn cũng biết “sách nhỏ là như thế nào; nó dùng để làm gì” như thế nào và những gì chưa đề cập (làm biếng động tới). Là một trò chơi. Người khác hiểu lầm khi xem qua. Sự thật thì xin chú ý một chút chứ không “như vậy”. Không như vậy vì có những cái mà con người như tôi vì lười biếng “vô tình (không có thời gian hay có những cái quan trọng. Các bạn hiểu cho tôi. Tiếp xúc thì con người “lộ -mình là người như thế nào và qua hành động (kết quả mà con người) có thể hiểu và biết về những con người. Có những chuyện gây hiểu sai -không đáng kể. Giải thích để đỡ mất công trả giá vì những hiểu lầm do những con người như thế nào mà có những suy nghĩ chưa “nắm cái gì mà hiểu…”. Các bạn chú ý giùm một chút. đơn giản nhưng không giải thích thì người ta hiểu không được. Người ta “đánh giá”.

Giải thích cho các bạn hiểu nha. Tôi là một con người bình thường như các bạn. Tôi cũng có những lúc chọc ghẹo và cẩu thả “đùa với các bạn…” nhưng có những chuyện mà không ngờ gây hiểu lầm. Giải thích vắn tắt cho các bạn hiểu để các bạn không nghĩ sai về tôi. Vậy “hén” – Tôi bình thường từ nhỏ là một con người “nhân bản (có tính nhân bản) ba mẹ tôi đi ghe (mua bán bia nước ngọt bằng ghe) đi tới khu vực gần thành phố mua về bỏ lại cho những quán “tiệm ăn uống khi tôi còn nhỏ thỉnh thoảng “mua cho tôi những món đồ chơi và những quyển truyện tranh “hay”. Tôi biết thế giới văn minh là nhờ những cuốn sách “những tờ tạp chí của liên xô cũ” những cuốn truyện tranh và con người “đủ các thành phần trên cuộc đời. Nhưng chế độ này ngày xưa rất tốt cho những con người “nhỏ hay là những con người tò mò”những con người có tầm tuổi và có những chuyện phiêu lưu hay như thế nào. Sự thay đổi đột ngột nhưng vì may mắn “rất may mắn nên tôi tiếp cận những gì văn minh” vô tình hay như thế nào mà tôi biết con người “xã hội – thế giới” có lẽ phát triển mạnh và mạnh khủng khiếp dù chưa có điện năm đến gần hết năm 89 gì đó. Tôi biết ơn những con người đã tạo dựng một xã hội với những công trình giải trí và sáng tạo với những tờ báo, những cuốn sách, truyện cho thuê được treo trên quầy. Những con người vô ga thay đá lửa cho hộp quẹt và những người với những nghề không thể nói hết “trong đây” nhưng cuộc sống xôm tụ và lý thú vì ba mẹ tôi là những người thương con cái mình và xã hội khi ấy rất độ lượng và dễ dãi. Tôi tha hồ khám phá và tìm hiểu nhưng vì lý do “những lý do” tôi nghĩ là vô tình “nhiều con người tài giỏi” Các công trình do những con người “liều hơn chữ liều” ở địa phương và những con người trong xã hội “đã cho tôi biết về thế giới văn minh và an toàn “nhân bản qua các công trình và công cuộc vĩ đại  của con người”. Dù qua loa nhưng những con người “làm việc vào “những thời điểm trước làm tôi thấy tự hào. Năm 1991 tivi đưa tin “Liên Xô thay đổi thể chế”. Tivi màu chứ không phải gì nhe. Tivi là hàng thải của nước ngoài nhưng là tài sản được làm công phu tỉ mỉ của những nền công nghiệp “mạnh” của các nước tư bản thải loại cho chúng tôi những con người thấp bé nhưng liều lĩnh sử dụng bằng số tài sản “tương đối lớn để mua được những món đồ như nó”. Công nghiệp những ngày xưa làm ra những gì vĩ đại tôi thấy hơn ngày nay rất nhiều ở các quốc gia “phát triển”về công nghiệp chứ không phải như bây giờ. Tôi thấy càng thụt lùi và dễ biến mất không có những “bước phát triển mạnh và cải tiến như những ngày tôi còn bé!”. Nghành công nghiệp các thiết bị điện tử viễn thông liên lạc thì phát triển theo hướng phát triển khác. Đây là bước phát triển trong lĩnh vực các thiết bị xử lý thông tin -dữ liệu, truy cập, lưu trữ truyền tải thông tin (dữ liệu) trong công nghệ thông tin của nhân loại ” . Ngày nay “người khổng lồ Trung Quốc cũng tham gia vào sản xuất các “mặt hàng điện tử” chất lượng vượt xa những gì mong đợi của chúng ta”. Cái giá về giá thành họ bỏ ra là không nhỏ cho chúng ta đâu. Trước khi bỏ bia và nước ngọt cho các tiệm ăn uống ba mẹ tôi cũng đi buôn bán đồ lặt vặt trên ghe “nhu yếu phẩm” như nước mắm |mua bình lớn và bán lại⌉, mẹ mua ve chai thêm để lo cho gia đình và mua xe ba bánh cho ba tôi chạy chở khách vào thời khó khăn đó. Công sức của mẹ lớn nhưng ba tôi ham chơi và không chuyên tâm nên không “làm được tốt những gì mẹ đầu tư …”. Những ngày xưa (những thời điểm ấy thật yên bình và đẹp đôií với tôi. Nhưng những gì ba mẹ “làm” sau này cực khổ và vất vả để kiếm những đồng tiền lo cho con mình “làm tôi cảm thấy chạnh lòng khi nhớ về những thời điểm sau này “như làm giá đậu mở quán kinh doanh” cho thuê đầu máy chiếu phim cho thuê băng …, nhiều nghề trước khi mở quán ăn và “làm công việc quay thịt gia công cho người khác”. Ba mẹ tôi là những người dũng cảm – tài và làm tốt trong công việc của mình.. đại khái nhiều nhưng tôi đề cập chút “trong những gì ba mẹ tôi làm để các bạn hiểu một chút về gia đình…

Ba khó và kỳ với tôi. Ông chiều tôi niều về phương diện giải trí chơi game (đọc sách báo truyện) nhưng suy nghĩ rất phiến diện về những hành động “đùa giỡn của tôi”. Ba tôi suy nghĩ phiến diện và có suy nghĩ cực đoan về tôi”. Tôi vô tư vì tôi là một con người mạnh mẽ với những hướng suy nghĩ … của một đứa trẻ mạnh trên cuộc đời “này”. Không trách ba tôi vì ông trải qua thời kỳ khủng khiếp trước đổi mới mà thấy tôi là một con người được đào tạo bởi chế độ đã gây khổ cho ông và những con người khác “nhiều” nên ông thấy tôi sống dưới chế độ mới dù thay đổi nhưng ông có những “niềm có lẽ uất hận…” nên ông có khi có những nỗi lòng và khó chịu “khó với con cái ông”.

Tôi là một con người “nhân bản – tính nhân bản”. Bị gia đình hiểu như thế nào giống như xã hội hiểu ba tôi một chút và có những điểm ngăn cách không cùng đường. Nhưng thật sự Thiên Chúa đã cứu vớt vì người dạy tôi phân nửa và hết là Thiên Chúa còn ba tôi và tôi không hợp (ông là người có suy nghĩ và hành động như các bạn -có phần mạnh dạn -cực đoan).

Ba tôi khó khăn và tôi không có bạn gái vì ông và tôi có gì mà nói chuyện với con người ta. Tôi chờ ra riêng (troing nhà chỉ có mẹ tôi – em trai thì cũng ổn). Dì cũng được còn ngoài ra trong gia đình không ai được”. Tôi mua xe máy để chạy ông không cho dắt vào nhà và ông suy nghĩ thế nào mà không cho tôi sử dụng xe máy đến khi tôi khoảng 28 tuổi. Tôi làm công ty còn ba mẹ -nhất là ba không quan tâm đến chuyện của tôi (chuyện trai gái) và tôi “làm công ty nhưng tôi “làm tròn trách nhiệm của mình với cuộc đời” và trời ngăn trở để tôi làm gì ngài muốn làm. Có những chuyện oái ăm, hoàn cảnh của tôi thật kinh khủng khi tôi làm những công ty tôi làm khi chưa có các phương tiện đầy đủ như các bạn có thể có dễ dàng như bây giờ và phương tiện liên lạc “đồng hồ chính xác như phương tiện liên lạc được tích hợp như bây giờ và người ta đối xử với tôi tàn nhẫn với tôi “những người con gái” vì nhiều nguyên nhân mà tôi phải bỏ dở chuyện tình cảm của mình dù tôi “thích”. Tôi sẵn sàng bỏ qua những mục tiêu không do chủ mình quyết định chắc cho tôi vì tôi biết “mình có cố cỡ nào cũng không làm gì và sách nhỏ quan trọng nên tôi chỉ biết làm những gì chủ của mình chọn lựa. Tôi không làm bừa vì  tình cảm và tôi biết Kinh Thánh viết và tôi để chuyện “đến sẽ đến”. Oái ăm vì có những lúc tôi đã có chổ trong mình nhưng định mệnh lại thử thách cho tôi không ít cơ hội có thể tìm được người khác nhưng tôi là con người chỉ có một người trong con người của mình (dù người ta hiểu hay như thế nào mà cố chấp ). Tôi làm sao có thể làm vậy vì Thiên Chúa đã cho tôi “thấy người”. Tôi có thể phải một mình đến hết cuộc sống vì định mệnh oái ăm nhưng tôi không phản bội người tôi bằng cả tình thương thật sự vô bờ bến đã khắc vào mình. Tôi có thể không còn nhưng tình cảm của tôi tôi không muốn “ai phá hủy hay động đến “những  hình ảnh này”. Tôi mong chủ của những hình ảnh này làm ơn đừng làm méo mó hay thay đổi những gì tôi lưu trong trí não (trong tâm hồn mình), không muốn ai buồn nhưng vì có những chuyện mình không nêu ra mà người khác nghĩ như vậy khi mình chưa giải thích hay nêu ra : rõ ràng thì gây ra hiểu lầm không đáng. Còn nếu cái gì xảy ra theo “tự xảy ra” một cách như thế nào thì bản thân của kẻ hèn, thấp kém không có giá trị bao nhiêu … như tôi có cách ứng xử mà tôi không bao giờ muốn nghĩ đến và nếu có bực gì thì cũng suy nghĩ và tôn trọng vì cuộc đời và những lời nói của chủ cuộc đời cũng là không là gì nếu ta làm gì không phải thì không cần gì (có hiểu những gì mà con người nhỏ bé – hèn kém này đề cập thì làm ơn (người nào ấy) lưu tâm giùm vì trên đời này nó xảy ra bình thường. chấp nhận. Một con đường và một cánh cửa. Không đi – nếu là lời đùa thì mình cũng chấp nhận là lời đùa nhưng hi vọng đó không phải là một lời đùa khi diễn ra những chuyện như là những chuyện “thật không có gì để nêu lên theo cách tình thường” của thế gian chỉ có kẻ … mới hiểu. Sự thật tôi không cố chấp (tôi biết được biết thua và tôi biết (thấy) nhờ cảm quan của một người bình thường. Có thể đây là một tró đùa nhưng là trò đùa “lớn (đùa không quá như thế này, chắc như vậy). Đây là những điều diễn ra như 99, 999999 % một mất một còn đối với tôi chỉ có người tạo ra . hay bản thân mình mới hiểu. Chuyện lớn với cái người “này” như vậy dù không được gì (thắc mắc là tại sao lại như vậy) gì tôi cũng có thể…nhưng trò đùa này tôi có chết thì không vấn đề. Nhưng đùa như vậy thì cũng như thế gian hay những gì trên đời và cả những gì trên cuộc đời này chỉ như một làn gió nhỏ trên sa mạc gần Kim tự tháp và ruồi trâu cũng có thể tiến hóa để là người chủ của thế giới sau này! và Thiên Chúa có thể là không có và tôi là kẻ bị một cái gì…Kinh Thánh – Thiên Chúa cũng chỉ là do thế lực này. Một cái gì …tôi không nghĩ là : như vậy . Vì đời này tôi hổng lẽ không hiểu -không biết gì. Nhưng lỡ nếu có bề gì thì tôi cụng chấp… nhận theo kiểu một con người vô tình và trên đời này chẳng có gì … tất cả chỉ là ngẫu nhiên và tôi cùng mọi người chỉ là những sinh vật không “hồn”… (những gì ở thế giới bên kia không có… “không có thật“. Hi vọng trò đùa không để “con người trên đời biến thành trò đùa. Nếu như vậy thì tôi cũng chịu nhưng không mong như vậy (những gì con người nghĩ mà để xảy đến với tôi như một thằng hề (ngốc! ! ) thì tôi cũng vui như thế đó (!) mà chấp ! nhận có gì (chẳng có gì) không có được thì không thì … tùy các bạn muốn nghĩ gì; làm gì … những gì cho tôi. Tôi không phải là kẻ … như các người nghĩ đâu. Nhưng nhớ giùm tôi. Đánh giá tôi sao cũng được (tùy các bạn).

Cái bài viết thú tội (xưng thú gì đó) và cái bài điều cần giải quyết. Tôi thành thật mong các bạn bỏ qua. Tôi cũng cần có người nào đó để tha cho tôi và hiểu con người “con người  “tôi ” một chút. Chẳng có gì quan trọng thời còn trẻ tôi cũng “tò mò như các bạn bây giờ” tôi cũng có ghé quán “nước” để đi chơi giải quyết trí tò mò “sự tò mò” vì gia đình và xã hội vào những thời như vậy rất khắc nghiệt và có thể “có sự khốn nạn” trong đó. Vì lời giới thiệu của một người bạn thông minh và hòa đồng cởi mở “tốt với các bạn của mình. Tôi không phải là bạn thân của người bạn đó nhưng bạn trò chuyện với bạn mình về chuyện đi chơi. Người bạn này không vui chắc có lẽ do vấn đề kinh tế. Người bạn đó cũng nói chuyện đi chơi như vậy với mình và mình cũng tò mò vì vừa mới lớn nên mình đã đi. Mình về có kể lại về chất lượng của món hàng tốt mà mình có cơ may hiếm có trong đời mà mình trải qua với cô gái trẻ và xinh, ngoan hiền. Cô gái chỉ là một người lỡ đường vì kinh tế nên đi bán cho chủ. Cô bé mặc đồ bình thường như ở nhà nhưng ăn mặc lịch sự cô chỉ làm để kiếm một chút đỉnh tiền bạc để giải quyết chuyện của cô. Cô hiền và vui: khó có thể nói gì nhưng cô là một cô gái bình thường “dễ thương” biết giao tiếp, tôi cũng cắn rứt trong lòng khi (…). Còn về sau khi đã nhìn thấy “gì(..–)” để tôi không phải sống như là một cái thứ gì “không như người ta” và khả năng tôi không có một người bạn gái. Chổ làm của tôi chỉ có nam giới và những người con gái mà tôi có ý chinh phục vì rất nhiều lí do mà tôi bỏ lỡ hay không đủ trình độ, khả năng và vì nhiều nguyên nhân khách quan nên tôi chịu thua (vì ba tôi). Tôi không có phương tiện như các bạn trẻ như bây giờ ba tôi thì không lo. Tôi không có ai để nhờ được. Ba mẹ tôi nghĩ tôi là một con người vô dụng nên không lo cho tôi gì cũng không lo cho tương lai về sau của tôi gì. Tôi phải tự lo cho mình và người là người đã chịu đựng cho tôi những nỗi khổ vô cùng khi tôi không giúp cho gia đình được gì (tôi giúp người ta) cho người ta những thứ mà người ta cần ba mẹ tôi nghĩ tôi là tôi phá của “có vần đề” không như người khác. Ba mẹ tôi cũng khó khăn, cực nhọc khi lo cho cuộc sống tương lai của ba mẹ và anh em tôi. Ba tôi cũng than thở vể tôi với những người bạn thân của ông. Ba mẹ tôi hiểu lầm nhiều về tôi và họ đau khổ về tôi cũng có thể là “nhiều”. Có thể họ cũng tự hào về tôi một chút nhưng cũng lo tôi về tương lai nhiều hơn. Họ và những người khác ở nơi tôi sống nghĩ tôi là một con người bất hạnh bị tâm thần và tin này lan truyền khắp nơi. Tôi sống trong niềm tự tin cao nhưng tin đồn lan nhanh và sự kỳ thị “phân biệt đối xử của nhiều người không ở gần tôi làm tôi có chút hụt hẫng -nao lòng” Có những con người không tiếp đón và có thái độ khi tôi đến nhà họ chơi, thăm người thân của họ.  nhưng tôi có thế giới riêng của tôi ở trong con người có những cái mà người khác không biết. Tôi có những thứ

Thời gian tôi đi làm sau này ở công ty cách nhà hơn sáu cây số. Tôi muốn tìm một người bạn cho mình nhưng tôi không có thời gian và có một “lời nói của một người” lang bạt nhưng có nghề buôn bán của con người ấy. Người ấy có vẻ bị cuộc đời này vùi dập nhiều nhưng vì lý do gì tôi không thể biết nhưng người ấy nói chuyện với tôi và nghiêm túc bảo tôi phải biết giử người là người tôi cần và chọn cho đúng bằng không tôi sẽ có cuộc đời là có một người không có cái gì trong lòng cho tôi và sẽ phản tôi khi lộ nguyên hỉnh của cô ta. Cái con người này có lẽ “nói nhảm”:nhưng tôi nhớ lại và tôi chắc là mình không lầm lẫn khi nhớ về … Khi tôi không biết gì về người nào mà tôi làm gì , có lời nói của người gần chố tôi ở và hơn một người có nêu lên với tôi mà chủ của tôi giao như vậy và những biến cố lớn lao xảy đến với tôi chỉ có chủ cuộc đời hay tôi… tôi không nhắc làm gì…Nhưng hi vọng có một cái cửa để tôi vào vì cửa chính tôi không có. Tôi hi vọng nhớ giùm vì tôi hay quên và tôi thụ động . Tôi tệ lắm.

Tôi đi chơi là vì tôi không có người để nói chuyện. Người mà mình hi vọng có thể nói chuyện một phần không nhỏ. Tôi thích những chuyện với tôi như vậy sao. Có là vì tò mò chứ tôi không muốn những gì đại loại như vậy Tôi không muốn – không ưa nhưng tôi không có quen một người nào. Trước vì tôi tin vào câu nói trong KT về con đường mà chàng trai đã đi qua để tỉm thấy cô gái và thành chồng cô ta. Đường đi của những con Thuyền trên biển về đâu…nếu có ai thấy và biết .,…Tôi không “tìm” vì tôi đã tìm nhưng không có hi vọng khi tôi còn trẻ cách đây khoảng từ hơn 6 năm về trước cũng lâu rồi . Chủ của tôi có khi … để làm … tùy. Tôi làm và tôi muốn gì “tôi làm theo các bạn nghĩ tôi muốn được gì”. Các bạn nghĩ tôi làm sao. Tôi thấy vớ vẩn tôi không thú nhận cho có dù là có một người thấy tôi ngồi uống nước ở quán.  Cái người đó cũng không biết tôi có làm gì hay là tôi đến uống nước “trò chuyện” thôi hay ghé chơi rồi đi. Tôi chỉ muốn có một người bạn (những người nhỏ hơn tôi nhiều mà có vợ có bạn “các bạn hiểu tôi nói gì không”. Tôi có gì tôi “tìm cách” để có bạn hay nhờ người nào giúp tôi để đạt mục đích gì đó”. Tôi có lấy cái gì không phải của mình không. Tôi có mê cái gì – “thứ gì mê”. Tôi chỉ muốn có những gì tôi cần có mà tôi có thể có được cái gì. Tôi không lấy những thứ không phải của mình cũng không động vào đồ của người khác. Tôi đi con đường nào . Đường nào cũng đi hay sao. Lương tâm và tôi làm cho các bạn gì trong  những cái web này. Chủ nhân của tôi sao chọn tôi là người như vậy. Tôi có thích như vậy không. Tôi chưa chịu đựng đủ nghiệt ngã – những khắc nghiệt của cuộc đời và cay đắng với tôi sao. Các bạn làm gì – giúp ích gì cho tôi và tôi đòi hỏi, tôi cần các bạn cho tôi cái gì – các bạn cho tôi gì. Tôi cần gì (tôi được gì từ các bạn).

Sự thật trong lòng tôi thì tôi không cho người ta biết được. Chủ của mình đối xử với mình tệ  . Trong cuộc sống không thể tin hay nghe ai. Bất kỳ ai khi liên quan đến cuộc sống của mình. Có những điều quan trọng mà mình phải bỏ những gì có thể là “ít quan trọng hơn dù mình thích như thế nào”. Cũng có người tôi “thích hay có cảm tình” mà tôi cũng phải bỏ mặc để một bên chứ tôi không quên. Có người tôi cũng muốn gặp lại nhưng mỗi người đều có cuộc sống của mình. Thiên Chúa là Th Chúa. còn những cái gì ông muốn tôi làm thì mặc kệ. Tới đâu hay tới. Tôi “làm vì kinh tế cần trang trải và đầu tư cho “gì chủ của mình muốn”. Tôi không quan tâm vì tôi mệt và chán. Tôi thấy mắc cười và đau lòng (căm thù) và tức – khinh bỉ khi thoàng nghĩ về những người bên đạo tôi nghĩ về Thiên Đàng gì đó. Đồi với tôi Thiên Đàng tôi có thể xây dựng cho cuộc sống của tôi. Một mình tôi trên thế gian này và dẫm lên những gì trên cuộc đời này. Thiên đàng không có gì xa nếu xây bằng chính mình trên cuộc đời. Nhưng không có chủ của mình và những gì ngẫu nhiên tôi có thể không “biết bao nhiêu về những điều đó” tôi bỏ mặc những điều tôi muốn làm trên cuộc đời vì tôi còn những gì tôi cần làm trên cuộc đời. Có những cái “là hạnh phúc”. Có thể là như vậy nhưng cuộc đời đâu ai biết được điều gì nên tôi bỏ qua. Tôi cho qua vì có những cái, những gì quan trọng. Tôi cần phải linh hoạt và có thời gian tôi chấp nhận từ bỏ cuộc đời và hạnh phúc riêng của mình vì tôi không có quyền dám quyết định vì cái gì quan trọng hơn va cần hơn tôi không thể biết hết nhưng những gì phù hợp với mình mà chủ của mỉnh chọn tôi không dám không chấp nhận. Ở đời “được cái này thì không được cái kia” không được gì thì có cái khác. Tôi không tham, không đòi hỏi nhiều. Nhưng tôi làm thì thiệt cho tôi nhưng tôi nghĩ mình làm gì thì cũng phải định mà định như thế nào mà nó chắc thì tôi không biết. Tôi chỉ lấy những thứ cần nhưng chủ cuộc đời làm với tôi những gì thì tôi cũng chấp nhận. Tôi không cần gì nhưng tôi hi vọng các bạn đừng có phân bì những gì người cho tôi. Tôi trả giá và tôi chấp nhận giá như thế nào. Tôi là một người làm và tôi làm tôi không đòi hỏi nhưng con đường tôi đi không như các bạn “tưởng (nghĩ) đâu” vì tôi từ bỏ bản thân và những gì tôi có thể lấy trên cuộc đời cho tôi. Các bạn muốn gì tùy. Còn tôi khi làm xong những gì ngài chọn cho tôi “muốn tôi làm trên cuộc đời này cho con người -các bạn rồi mới tính…”. Ai hỗ trợ thì thì tôi cám ơn. Tôi đi được bao nhiêu hay b nhiêu. Tôi không biết đề cập gì cho các bạn biết về  gì -những “cái” gì nữa vì tôi nhỏ bé đơn côi trong hành trình “làm…. của mình”

 

chủ nhân thật (…

Các bạn. Tôi mong các bạn bỏ qua cho lời tôi đã từng nói đến  là tôi sẽ bỏ sẽ dẹp cuốn sách nhỏ này nếu như tôi có sai gì. Nay tôi đính chính lại cho các bạn hiểu là “tôi không có quyền làm việc đó vì Người chủ cuộc đời làm “làm cho loài người (bằng bàn tay của một kẻ : -như thế nào các bạn nghĩ (đó là suy nghĩ của các bạn! Tôi không có quyền gì “bỏ hay phá -làm hư (làm hỏng) gì nó. Tôi không có khả năng để làm việc đó. Rất có thể tôi sẽ thất bại vì có nhiều chuyện do con người gây ra. Nhưng tôi không có động được đến sự còn “mất” của nó” vì chủ thật sự của nó các bạn “biết đó là ai”. Tôi chỉ là một kẻ được quyền làm. Chủ của mình là người đã làm cuốn sách này. Còn tôi thì không là người tạo –làm nó. Tôi không có quyền vì tôi chỉ là kẻ yếu “được chọn ⌊” để làm cuốn sách (..)| này. Mong thông cảm cho tôi vì t không thể làm chuyện như vậy được. Mong có người tha -thông cảm (bỏ qua) giùm con người là

Trong “bài viết có dòng : “một phần của sự thật thì không thể là sự thật được

Cái dòng này tôi không muốn ai đó hiểu không đúng vì lời tôi đề cập mà t không “nói” rất lâu rồi. Hi vọng được tha thứ bởi (một người nào đó …). Làm việc gì cũng phải suy (suy nghĩ) ra xem những gì là quan trọng. Xin lỗi (không lừa dối vì tôi là một người được những gì từ chủ của mình mà t không biết.

Đáng lý là t có thể có lựa chọn từ tôi vì con người tôi là một con người mà tôi nhận định cho mình là một thứ “hèn kém (bỏ đi). T cũng không muốn đạt được những gì tôi nghĩ là quý “ngoài tầm tay hay có những điểm không thích dung nạp.

– Cái câu một phần của sự thật thì không phải là sự thật : “tôi có những điều không đề cập gây hiểu lầm. T không xin điều gì chỉ mong có một người tin. Sự thật tôi không biết nên nêu vấn đề cho “một người nào đó hiểu (không biết nên nói) đề cập gì cho ai đó hiểu. Vì t làm t theo “mình” con người hèn kém như tôi.

– T không dám chọn những gì cao hay tiếng tăm “tốt” hay không vừa trong lòng hay không phải “những gì tôi không thích chút ít (!!)⌋ hay như thế nào.

– T là một con người được giử bởi chủ nhân “tôi có quyền quyết định nhưng nhiều lúc phải theo chủ . …

– Hi vọng có ai xem bài này và biết thì cho người tôi quan tâm hiểu để ng ta không hiểu sai về người như tôi .

– Có những vấn đề như lựa chọn một cái gì ngay từ đầu quan trọng “vô cùng quan trọng”. Tôi biết mình như thế nào “nhưng chủ của tôi cho tôi và tôi chấp nhận (vừa lòng dù tiếp nhận một cách “như thế nào mà “theo  – ” dù không thấy như thế nào sẽ “như thế nào có thể tưởng tượng ra. “. Có những sự lựa chọn do bản thân nhưng con người mỗi người khác nhau. “nhiều lúc phải theo ý người lớn (lớn hơn mình) – chủ và bản thân “mình”. Chứ không do mình chọn (tất cả).

– Tôi không thích những gì “cao xa” ngoài tầm hay có thể gọi là xa (hơi xa). Khó đạt được hay không vừa ý “đôi chút vì nó hơi (có thể lạ với tiêu chí “từ lâu “ấn định” hay không thuộc về tầng “như tầng của mình “thấp và thường dễ đạt (dễ thành [thành (“thành đạt”) – đạt được⌉ vì con người t biết và hiểu

– Can thiệp từ chủ “và xác định tôi nhận (nhận nếu tôi chấp nhận). Nhưng người lớn và có vốn suy nghĩ và người thương biết những gì hợp (vừa với mình) trong khả năng …(mình nhỏ hơn người là người lớn – chủ hay như thế nào mà mình biết người đó thương và cho mình những gì mình vừa  với một thứ rẻ và hèn kém như m ((phù hợp) mà mình không hiểu tôi nhận vì mình “chấp nhận”. Dù như thế nào t cũng không bỏ những gì của minh (chứ không của ai”. Cỡ nào tôi cũng có dù bao nhiêu tôi trả “tôi cũng lấy “thứ của t” của t

 

Thiên Chúa thật sự là “thần” của “ai”. Tôn giáo “Thiên Chúa (này) là của ai?

Các bạn, tôi thường nghe nói đạo Thiên Chúa chúng ta chỉ cho phép thờ “lạy” một mình “ngài” là Thiên Chúa mà thôi; thờ lạy vị “thần khác” thì sẽ có tội “trọng”. “Vậy bây giờ tôi hỏi các bạn, sao các bạn không để những “người khác” thờ “lạy” Thiên Chúa của chúng ta qua “đường ranh mỏng manh của Cuốn Sách Nhỏ “này””. Các bạn cũng hay khuyên người ta (trong giáo lý dạy như vậy mà!) và cái tôn giáo này đã “được truyền đến nước Việt Nam với sự mất mát của không biết “bao nhiêu sinh mạng của các nhà truyền giáo ở Việt Nam những “lúc trước đây mà!””, các bạn cũng “thấy, cũng biết “có nhiều “tôn giáo trên cuộc đời này mà! Các bạn cũng nghe người ta sỉ nhục “đạo Thiên Chúa và “nói lộng ngôn về đạo (tôn giáo) của “chúng ta” không ít mà! Các bạn không nói , không “làm gì được!” mà các bạn chờ thời “chờ cho tui chết (mất) đi để đạo Thiên Chúa “hòa đồng với các tôn giáo khác” và “đạo Thiên Chúa của chúng ta sẽ mãi bị “khoa học (các nhà khoa học) đưa Thế giới đến “thời đại ngày hôm nay” và những “thế hệ trẻ “những “lớp người sau này phỉ báng hay sao?” khi các bạn trẻ “tiếp nhận những “trình độ khoa học của con người trên đời và biết về các “tôn giáo trên đời và “lề lối của các tôn giáo, sự ảnh hưởng và những sự  mỉa mai của các “tôn giáo “thực tế và “có quyền hơn đạo Thiên Chúa ở những khía cạnh, những mặt khác và “thực tế hơn?!” hay “tất cả chỉ là “trò cười, trò đùa của “tự nhiên” trên cuộc đời này mà thôi, các bạn!

Vậy “hóa ra : những lời chép, lời tôi “viết (bấm ra) cho các bạn là vô nghĩa, là vô giá trị và “tôi nói dối các bạn, tôi chấp nhận bỏ “tiền bạc, thời gian, “chấp nhận những nguy hiểm, khó khăn (tự bôi xấu mình trước “cộng đồng (này)” để làm gì. Tại sao tôi lại “làm mấy cái trò vớ vẩn (để làm gì). Tại sao tôi không “lo kiếm tiền (mưu cầu hạnh phúc cho mình). Sao tôi lại “nói xấu mình (để làm gì vậy?). Làm “sách nhỏ này để “làm gì?” Có “ích lợi gì về Kinh tế (tài chính) hay để “làm gì?”.

– ” Cái chuyện Đức Chúa Ngôi Ba “hiện ra với tôi ở đâu (tôi thấy các bạn không quan tâm nên tôi sẽ không “nói”. Các bạn “coi sinh mạng của tôi khi “đang còn sống và những lời tôi nói qua “cuốn sách nhỏ này không ra gì”. Tôi cũng không “cần nói hết, các bạn cứ chờ đi”. Tôi cam đoan với các bạn, không có đạo Thiên Chúa đang tồn tại nếu không có những con người ngu ngốc (điên rồ và khờ khạo) khi xưa “truyền lại”, họ đã từng “bị xem là – những kẻ thù của chế độ và có những “tư tưởng điên rồ không theo những đường lối của “các chế độ phong kiến xưa”. Tư tưởng của tôn giáo này “đã được những con người “đạo đức, đức hạnh, “độ lượng (mến Chúa, yêu người) như những “con người như họ khi xưa “truyền đạo “lại” mới “có đạo Thiên Chúa như hôm nay”. Nhưng đây là thời đại “Công Nghệ Thông Tin” tri thức phát triển và “con người “thách thức sự tồn tại của Thiên Chúa; các tôn giáo khác cũng đồng “đẳng” với “đạo Thiên Chúa” và “có những phần “nhỉnh, nổi trội, tự do” còn “tôn giáo Thiên Chúa của chúng ta chỉ có “những kẻ ngáo, kẻ “ngố (dối trá), điên loạn và không hợp thời đại “viễn vông” . Những kẻ “ngu đần” với sự “cuồng tín” bỏ mạng sống “mình” cho những “ý tưởng (tư tưởng)” viễn vông ở “trong những tư tưởng điên rồ (không đâu ra đâu) phải không? Bỏ hạnh phúc mình vì “những thứ đâu đâu (không có)”. Hay họ chỉ là những “nhân vật hư cấu (theo lời một con người nổi tiếng) đã bác bỏ họ khi xưa (xem họ là những sản phẩm của dối trá và bịa đặt). Cũng như tôi là “một kẻ “bị bệnh tâm thần” nên không cần phải “kiểm chứng”. Cũng như chúa Giê su (cũng chỉ là thành quả của những sự dối trá (thần tượng hóa) của người Do Thái : thêu dệt;  thêm thắt theo như lời của một con người giử “vị trí đứng đầu của một tôn giáo khác “đem sự thật cho chúng ta, các bạn”.

Các tôn giáo cũng chỉ là sản phẩm của “trí tưởng tượng” và không “biết rõ “tôn giáo nào là thật và đúng và “cũng không cần phải kiểm chứng”. Như lời tôi nói là vô nghĩa vì nhà tiên tri của “một tôn giáo khác nói “quá đúng!”. Tư tưởng của “một tôn giáo đề cập con người và các “loài sinh vật khác là “sản phẩm của vòng “luân hồi” quá đúng và “áp dụng (được cho con người “trong xã hội” với “những tư tưởng được áp dụng và “tuân theo: con người là sản phẩm của “vòng luân hồi [nhân quả (đầu thai)] nhân duyên, nghiệp báo trong thế giới “vô tri, ảo ảnh” vô thực… vô nghĩa với những con người thi hành “luật nhân quả” được ảnh hưởng bởi những mặt “của tôn giáo này” ở những nơi “bị ảnh hưởng về “nhiều mặt” của “tôn giáo này” bởi những con người “sùng bái đạo” ở nhiều nời trên Thế giới (coi trọng luật luân hồi của Phật giáo Châu Á)…

Thiên Chúa “đã nói rồi:”: khốn cho kẻ “làm cớ cho những kẻ bé mọn phải sa ngã…” và “…đong bằng đấu nào thì cha trên trời cũng sẽ đong lại cho anh em bằng đấu đó”. Tôi “biết chừng nào mình phải “hoàn thành”. Có thể “kịp hay không thì tùy Thiên Chúa của chúng ta , các bạn. Các bạn nên nhớ “Thiên Chúa đã nói câu này: “Chẳng có che giấu nào mà không được tỏ lộ và chẳng có bí mật nào mà không được đưa ra ánh sáng”.

Các bạn cứ chờ đi. Không “quan trọng nó sẽ hoàn thành khi nào”. Các bạn vô lương tâm. Thiên Chúa không cần “những kẻ đạo đức” như vậy đâu.

Đồng phục và “cách ăn mặc của các bạn theo học đạo”

Các bạn “Thiên Chúa của chúng ta “đã dạy rằng : khi cho người khác cái gì mà muốn “được vừa ý người thì đừng nên phô trương”. Thiên Chúa của chúng ta thích những gì “kín đáo (tốt đẹp), không phô trương (không đạo đức giả) hay can thiệp (đụng chạm vào quyền tự do cá nhân) làm những điều làm đạo Thiên Chúa “nhục nhã (không tôn trọng quyền tự do của những con người đi học (để hiểu biết về tôn giáo Thiên Chúa của chúng ta) như cách các cơ quan công giáo Việt Nam hôm nay hay làm.

Đây không là ý của tôi mà là Thiên Chúa đã bảo tôi nêu lên (tôi phải nêu lên). Dù rằng tôi rất khó chịu, “tôi sẽ mãi không bao giờ đề cập đến vấn đề này “nếu Thiên Chúa không can thiệp : “không cho hay bảo tôi làm!!!”.

Tôi ưa chuộng cách ăn mặc tự do kín đáo của các bạn trẻ và không thích cách làm màu về đồng phục của các bạn vào học đạo trong cơ quan công giáo “trong nhà thờ “chúng ta” – (các bạn!)”.,.

Thiên Chúa “đã bảo chúng ta khi làm một việc gì đó (như giúp những kẻ khác) thì đừng nên phô trương. Nhưng nay tôi thấy các bạn trong cơ quan công giáo theo học đạo và những con người dạy đạo “trong cơ quan công giáo “bây giờ” hay mặc những cái áo có logo về đạo Thiên Chúa và đeo một cái khăn quàng cổ mỗi người một màu. Tôi đại diện cho Thiên Chúa vì Thiên Chúa thấy các bạn “không được, rất khó chịu vì tôn giáo chúng ta cho “người khác đạo, con đường đi sao các bạn lại phô trương “khoe mẽ” làm những điểu vớ vẩn “làm trò hề như vậy: ” Tôi không cho phép các bạn bắt buộc các bạn bây giờ mua đồng phục từ cơ quan công giáo của chúng ta : “những kẻ nào có ý định đồng phục (bán đồng phục, đeo khăn quàng) cho người khác tuân theo : kẻ đó thật điên khùng. Thiên Chúa chúng ta thích những gì kín đáo và tôi nghĩ rằng : Các bạn trẻ bây giờ -chúng ta nên dạy chúng biết tiết kiệm và thông minh trong cuộc sống. Đừng nên lãng phí trong khi “chưa chu toàn trong cuộc sống “những gì quan trọng trên cuộc đời này. “Tốn tiền mua những cái áo đồng phục (gắn logo), khăn quàng cổ để làm gì “các bạn thấy con người ta dư tiền (dư thừa) lắm hay sao mà xúi bẩy con người ta “làm những việc thừa mứa (điên khùng như vậy). Ai mượn các bạn làm “kẻ nào có những chủ trương như vậy”. Tính mạng, sức khỏe “danh dự”, sự an toàn của những con người (những công dân trên đời này các bạn coi ra gì mà làm những việc lãng phí “phô trương”, vô bổ (dạy lớp trẻ) gương xấu như vậy. Tôi đề nghị chấm dứt đồng phục có logo công giáo trên áo lớp trẻ như – một sự phô trương và lãng phí, và đeo thêm cái khăn quàng kiểu cách như vậy. Không biết cách gì làm để con người ta hết tiền (tiền bạc) hay sao. Ai mượn các bạn “làm vậy, kẻ nào”. Người ta kinh tởm vì cái đạo này trước đây. Tôi cấm các bạn xúc phạm tôn giáo của chúng ta. Thiên Chúa bảo không phô trương – sao các bạn lại phô trương và dạy các bạn ngày nay vào sự tù hãm. Cha mẹ chúng có thể may hay mua đồ cho chúng hay tận dụng những bộ đồng phục của chúng khi chúng còn học trên ghế nhà trường mà không có logo của cơ quan công giáo và không có cái khăn quàng “của các bạn”. Sao các bạn thích phô trương, sỉ nhục Thiên Chúa chúng ta một cách như vậy. Tôi cấm các bạn. Những kẻ điên rồ rắm rối “đen tối – xấu xa (ác hiểm) kia..