Thật tình trong lòng của người đưa ra những lời động chạm vào người nào -làm lòng người đưa ra những lời “chỏi lõi” như vậy thì lòng người đưa ra “đau –buồn” và không muốn đưa ra. Nhưng để “những sự việc (con người đó hoành hành) gây hiểu lầm (hiểu sai) gây ảnh hưởng xấu và những sự khốn nạn – những nỗi lòng hận thù của những người vì nhiểu lý do mà hiểu lầm. Họ cũng nghĩ người làm (viết) đánh những dòng chữ lên đây vô tâm hay hèn nhát hay “có vấn đề”.
Hôm nay tôi sẽ giải thích “được nhiêu hay b nhiêu” có nhiều người có thể hay có thể không hay và không nên nêu ra vì ” đầng sáng tạo tạo ra mỗi con người đều có nguyên do (ta không trách người tất cả được.. )
Thật lòng tôi nêu ra những trong lòng t nghĩ nó như thế nào thì tùy những người đọc suy xét nhưng đây là những nỗi lòng cần được nêu (đưa ra) để không còn hiểu không đủ hay hiểu lầm về những gì tôi nêu ra nhưng chưa (không) đầy đủ gây khó chịu (gây hiểu lầm thêm…)
***
Sự thật thì tôi quý cả hai bên “nội ngoại tôi” nhưng tôi quý và thương những người bên nội hơn một chút hay có thể gọi là (không biết nên nêu ra thế nào) nhưng tôi thương và quý những người bên nội tôi nhiều “nhiều” vô cùng nhưng tôi vì nhiều lí do và “vô trách nhiệm (vì những lí do khách quan mà không làm tròn trách nhiệm đối với những người mà tôi rất thương mến nhưng ở xa (là ruột rà tôi và cũng vì một vài lý do vô tình mà “lâu rồi tôi không về quê nội (trong đó cũng chứa) ít nhiều kỷ niệm ấu thơ của tôi và “lòng thương mến của tôi với những con người đầy tình thương, “dễ mến” hài hòa này. Ông nội đi lính và mất để lại cho bà nội sáu người con. Bên nội tôi “tính ai cũng hiền lành (mộc mạc) và dễ mến (trung thực) thẳng thắn, vui vẻ (hài hòa). Tôi không ở cùng họ “được b lâu” nhưng họ là những người rất vui vẻ và mến khách thương người thân của mình dù họ không có lời lẽ hay cách cư xử “như những con người bên ngoại “dòng họ bên ngoại”nhưng tôi quý và nhớ về họ “thương họ nhiều (rất nhiều). Về ba tôi là một con người tính tình cũng dễ chịu nhưng “là một người tính tình như các bạn “bây giờ” là một con người hay “giỏi” và bình dân “bình thường” như các bạn thanh niên và những người “trung niên” bây giờ.Ông có một tật (tánh) đó là uống rượu. Ngày nào hay vài ngày là có độ rù ông đi nhậu. Ông chỉ có “tật” này thôi nhưng tôi thích ba tôi nhậu vì ông nhậu tôi sẽ tự do thoải mái hơn và nghe những câu chuyện của những người nhậu (của cả ba trong cuộc nhậu của ông). Ba mẹ tôi sống tốt với hàng xóm láng giềng. Có lẽ vì ba nhậu quá và hút thuốc nhiều khi còn trẻ (nhưng tôi không nghĩ là do ba hút thuốc nhiều mà gây ảnh hưởng) vì tôi cũng hút. Nhưng răng ba bị đen ở một ít ở những răng dưới (hàm dưới). Tôi nghĩ là ba tôi đã hút thuốc mà ảnh hưởng “đến ông” phần nào vì ông “hút thuốckhông đúng cách” nên khi thấy tôi hút thuốc là ba “phản ứng dữ kêu tôi ra khỏi nhà”. Ông không muốn thấy tôi hút thuốc trong nhà ông.
Ba tôi và mẹ tôi lập gia đình cũng “hơi trễ”. Ba tôi và mẹ tôi lập gia đình khi cả hai cùng đều 30 tuổi. Do ngoại tôi ngăn cấm vì ngoại tôi muốn mẹ tôi ở vậy vời ngoại tôi (bà ngoại). Một người dì của tôi cũng ở vậy cho đến lúc mất. Dì đó là người thứ ba trong gia đình ngoại tôi trong gia đình có sáu người con. Những người con của ngoại mất chỉ còn bốn người. Cậu thứ năm của tôi bị tai nạn giao thông nên cũng mất. Ông có hai người con gái ở một ở Biên Hòa – Đồng Nai (nơi gia đình bên ngoại ở) và một ở Thủ Đức hiện nay. Gốc của ngoại là ở Tha La. “Tôi không biết về nó bao nhiêu. Có ít người bà con ở Tha La lâu lắm có dịp quan trọng mới về. Tôi không được gia đình cho biết thông tin về những người bà con ở Tha La bao nhiêu hay số điện thoại của họ để liên lạc.
Về người trong gia đình tôi thì ba mẹ tôi dự định “có bốn người con” khi đã có ba người là chị t , tôi và một người là em trai t. Nhưng chỉ có ba người.
Như đã đề cập là ba tôi hay uống rượu (rất hay uống rượu) để giao thiệp hay làm ăn. Vì ba tôi “lanh lợi” theo quê của mẹ nên ba uống rượu và giao thiệp với nhiều người. Ba tôi là người tài giỏi “biết tính toán” dễ chịu và hết lòng với mọi người (bạn của ba) hay bà con láng giềng nhưng trong gia đình ông nghiêm và khó với các con của ông. Khi còn nhỏ không biết vì lí do gì mà “những chuyện rất là nhỏ nhặt” ba tôi đánh tôi rất đau và dữ (không biết cách hành xử trong gia đình). Ổng trừng phạt chúng tôi “rất dữ” và ba mẹ tôi không biết cách hành xử hay những lúc như thế nào mà có những câu nói vô tình làm tâm hồn tôi “cách xa với ba (mẹ) tôi chút ít làm tâm hồn tôi chỉ nghĩ bản thân còn những gì trên đời tôi không quan tâm. Tôi buồn nhưng tôi cũng không biết “nói làm s”. Tôi vẫn thương gia đình và em trai t nhưng tôi không biết nói gì. Tâm hồn tôi “một mình” (một mình) và nhiều lí do “khiến tâm hồn tôi có một mình không có ai vào tâm hồn t.
Em (trai) t là một con người bình thường chịu nhiều vất vả cực khổ và bất hạnh nhưng tính tình em trai t là một con người hồn nhiên (nông nổi) và dễ chịu -khờ và non nớt trong đầu óc “suy nghĩ” nên dễ có những tư tưởng bốc đồng hành động như các bạn trẻ ngày nay (nông nổi) buồn cười hay thương xót.
Do em trai tôi phải chịu đựng những môi trường kinh khủng và những điều khắc nghiệt trong xã hội gia đình và hầu như tất cả mọi người “không biết về nó”. Nó sống trong một môi trường đầy áp lực và khắc nghiệt mà không ai kể cả tôi có thể chịu đựng trong ngần ấy thời gian nhưng nó đã qua với những vết thương (những vết thương khủng khiếp) không ai có thể chịu (các bạn không biết về những điều) như vậy sẽ tốt. Tôi không nêu hết được. Tôi là người thân mà một con người như nó tin nhưng tôi sống theo luật luân hồi nên đã đối xử không phải với nó những lúc còn nhỏ và có vài quyển sách mà.tôi chưa được đọc và những lúc sau này vì những câu nói vô tình mà gây khổ chó nó (chuyện của gia đình tôi các bạn không phải biết để làm gì. Tôi có lỗi (tôi không thể làm gì) ông trời phải trả “đền chó nó gấp tỉ lần mới vừa vì những chuyện tự nhiên xảy ra cho nó và nhiều “nhiều những nguyên nhân (tác nhân -không thể nói ra “hết (bao nhiêu trong đây) nhưng ba mẹ tôi có lỗi không nhỏ trong việc tạo và hình thành con người như nó. Ví như có thể làm tất cả mọi sự trên đời đền bù cho nó được tôi cũng làm dù tôi có thể trải qua bất cứ thứ gì cũng không thể đền bù cho nó “Thiên Chúa sẽ làm “tôi hận bản thân mình vô cùng. Dù có chết thê thảm hàng chục lần hay như thế nào mà mất đi các bộ phận quan trọng trên con người t. Dẫu tôi có ở ngoài đường như một kẻ không nhà đến hết đời này và một đời nữa trên đời này “cũng không bù đắp (bồi thường cho nó được). Các bạn đừng nói làm sao (…) Nó không bị ảnh hưởng gì từ gen xấu hay gì nhưng trước đây mẹ tôi sinh non sinh “nó” có thể vì bà ăn uống thiếu thốn nhưng em t khi có một vài ly rượu vô là như người ta đã “uống rất nhiều”. Tôi nghĩ cũng có thể nó là một kết quả “gì đó không tốt của ba (mẹ) t khi “làm ra con người như vậy với sự ảnh hưởng của rượu hay lý do từ ở trên cao làm như vậy. Nhưng tôi thấy nó là đẹp chứ không có gì chỉ là có thể ảnh hưởng đến sinh mạng và nhiều cái nữa của “con người như vậy mà thôi” chứ chẳng có gì đối với nó về vần đề gì cả.
T biết về e t và nó đã thay đổi trước mặt tôi về tâm hồn và đôi mắt “đồng tử” của nó thay đổi (thay đổi trước mặt “trước mắt tôi” sau khi có sức ép khủng khiếp từ gia đình t gây ra cho nó. Các bạn có biết con ngươi (đồng tử) con người thay đổi đến mức co giãn và thay đổi dữ dội mà “người ta có thể “thấy trực tiếp” sau khi đã biết những nguyên nhân là như thế nào không (nó chỉ xảy ra một lần trong đời với một người khi người ấy còn đang sống. Các bạn có hiểu gì không. Tôi không cần ai hiểu. T chỉ đề cập cho các bạn biết. Ví như các bạn có một cái bếp ga “bếp lửa các bạn thử đặt một cái xoong cái nồi gì rồi các bạn nấu nó liên tục trong 2-3 ngày đêm đừng cho gì vào nồi khi đặt lên bếp rồi mở lửa (nấu vài ngày) các bạn biết gì xảy ra cho cái nồi (cái xoong đó rồi). 4-5 ngày gì đó. Ở đây t chỉ nói đó là trường hợp như v. T không giải thích thêm vì có những việc không đề cập thì hơn. Cho các bạn biết để các bạn không bỡ ngỡ hay thắc mắc nhưng tôi rất tiếc vì t không làm gì được vì chúng ta sống trong điều kiện tự nhiên và tuân theo tự nhiên.
Còn ai mà có tâm hồn của chó sói là người như thế nào “quá” hành động và những gì gì đó thì T Chúa chủ của c đời này để mắt và thấy. Biết b nhiêu hành động (những gì gì) thì t cũng không biết “nói thế nào”. Cái gì đúng – cái gì sai ai cũng biết rõ và lòng người cũng biết rõ chỉ là không đề cập (không nhắc đến) nhưng nó đã tới mức như vậy. Lỗi thì ai cũng biết. Lỗi là lỗi gì (hành vi trả giá) không thể giả điên giả ngây giả ngô nhưng cái gì cũng phải trả giá. Tôi đã làm để cứu vãn được chút gì trong những sự ngu ngô ngu ngơ và hiểu lầm của người có đầu mà không có hiểu “biết” suy nghĩ… sống như vật của một tôn giáo trong cái vòng “gì !!!) của nó mà không suy ngẫm , mơ hồ đến mức… Không có gì để mơ “huyền hoặc”. Tôi biết là tôi đã làm điều không được cho mình nhưng t vì chút ánh sáng nhỏ nhoi trong cái con đường này (cái cuộc đời gọi là cái gì này cho đúng ..) tôi nói để kẻ nào (quá) biết mà sửa chứ không hèn để rồi một ngày đứng trước mình có những gì chờ đợi mà không phải không được cảnh báo (đừng trách những gì xảy đến mà mình đã biết. Sự công bằng ở đâu (là cái gì). Mình nghĩ mình đã làm gì – “những gì như vậy” dù không đề cập thì ai cũng hiểu. MÌnh sống là vì cái gì và mình làm “mình trả giá” và có chấp nhận trả giá. T không đề cập (không đếm xỉa đến điều gì) vì t thấy quá là “t không đòi hỏi hay chờ đợi điều gì nhưng trên đời có chủ của nó và người suy nghĩ gì khi thấy khi “biết” những chuyện con người gây ra đến như vậy. Con người mà tâm hồn của cái “con người” như làm v thì như thế nào. Chủ cuộc đời này tôi không cần biết ông ta (chủ cuộc đời làm gì). Sự bù đắp nào được đây (đền như thế nào) làm sao. T cũng chờ nhưng t cũng không biết nên làm gì nữa. T thật không biết như thế nào , làm gì. Tôi không phải là một cái gì (như thế nào). Làm sao (giải quyết và xử sự l s”. T làm b nhiêu sự để làm gì. T không như thế nào nhưng t mong t có cơ hội nhỏ (nhỏ cỡ nào cũng được vì phần của t có nhiều đường để có thể có những thứ theo những cách nào đó nhưng t mong có một chút gì đó (..) dù t chưa đề cập đủ và xong cũng không – chưa đề cập được gì “vấn đề .. “t chưa thấy gì “dù rằng t không vô tn và t đã làm những gì trong .. của một thứ bị vứt bỏ. Nhưng t cũng cám ơn cuốn sách gì đó . T sống ở đời và t biết phép lạ nó xảy đến “kiểu như thế nào” nhưng t h vọng chủ của mình như thế nào mà làm đúng với t một điều. Còn không thì t sẵn sàng ra đi với những gì trên c người như t. T hi vọng một điều bé nhỏ mà có thể t sẽ có những cái gì khác (như thế nào nhưng t không biết nên nêu ra cái gì . T chỉ mong có người nào hiểu và cho t một cái gì đó có thể là bất kỳ điều gì t chọn cho mình những gì của mình. T biết chủ cuộc đời như thế nào với những sự trên cuộc đời này nhưng t hi vọng có chút gì (gì đó) không làm tôi phải như thế nào nhưng t hi vọng t là một con người hèn kém hay ra s có thể có được một chút gì có thể gọi là (tôi không đòi hỏi gì). Thấy đủ nhưng t biết. Thôi thì t làm còn có gì hay không được gì t cũng cố hoàn thành nhưng tôi cũng không biết mình nên làm gì nữa vì c đời này t chịu đựng vì cái gì. T biết và t chỉ biết nuốt ngược những gì trong lòng mà t theo luật. T vì cái gì (t chỉ muốn được yên). T biết nhưng t phải chịu vì cuộc đời không có một lần nữa. Xin một người hiểu và đừng để t mất vì mất bản thân mình. T có thể làm (tôi cần một chút gì có thể gọi là b lâu cũng được. T hy vọng cuộc đời và chủ của mọi thứ gì ở cuộc đời này không phũ phàng vì t chấp nhận cuộc chơi. T hi vọng có một chút gì có thể gọi là chủ c đời này “một lần , ) không đề cập gì nhưng biết là như vậy (mong rằng một điều cho cái thứ… như con người ,) T mong mình có một cơ hội để làm những gì mình …trên cuộc đời này. …