Các bạn; “các bạn xem qua “cuốn sách nhỏ” chắc các bạn đã biết tôi muốn nói gì; “ý tôi muốn đề cập cái gì (điều gì) đến các bạn. Tôi không muốn đề cập lại “quá khứ của tôi” để các bạn trẻ “tin Cuốn Sách Nhỏ” và “Sách Nhỏ (cuốn sách nhỏ) không bị vẩn đục. Nhưng những con người làm trong các cơ quan Công Giáo ở “Lương Hòa Thượng (nơi này)” tìm cách tránh né (lảng tránh tôi) và “tìm những lý lẽ trong những bộ óc phàm tục của chúng (những kẻ …) không có “lòng người””. Tôi có thể làm tất cả mọi sự “cần thiết” để cuốn sách nhỏ “đến tay các bạn (những người trên đời). Đáng lý tôi không nêu chúng “vào đây -vào cuốn Sách Nhỏ này” (làm gì!). Nhưng tôi cho các bạn biết như vậy để các bạn thấy tôi đã quan tâm đến “tính mạng, sức khỏe và cũng vì danh dự “những kẻ khác” và đủ thứ “những chuyện bất công cũng như những điều ngang trái khác trên cõi đời này”. Biết bao nhiêu con người đã ngã xuống -mất đi tánh mạng, danh dự, sức khỏe. Gây tai họa cho những “người khác”. Nhiều tội lỗi không ai phải chịu trách nhiệm “người ở Châu Á “tin theo luật luân hồi cũng nhiều”. Các nhóm băng đảng “nổi tiếng nguy hiểm trên thế giới” nhiều nhóm “như thế nào các bạn cũng hiểu rồi”. Kinh Thánh “viết thế nào và Hồi Giáo viết làm sao (viết như thế nào)? Con người được “tạo ra từ đâu?” (được giải thích bởi khoa học). Và luật luân hồi ủng hộ : con người và các loài động vật (các sinh vật) là các sinh vật bình đẳng và “mọi thứ : con người và các loài “động vật” (các sinh vật trên cuộc đời này đều là sản phẩm vô chủ của vòng luân hồi (không phải bởi bất kỳ thần linh hay đấng “tạo hóa (sáng tạo) nào trên cuộc đời này tạo ra; Con người trên cuộc đời này “hỗn loạn” bởi các vị thần “có quá nhiều vị thần (được tưởng tượng); sáng tạo; viễn tưởng bởi nhiều con người ở những địa phương khác nhau “trên cuộc đời này”. Con người “cảm thấy” tôn giáo Thiên Chúa” cũng như “một tập hợp của những câu chuyện “cổ tích [ảo mộng (hoang đường) – ảo vọng] của những con người ở “đâu đó bên Israen, của nhân dân Do Thái (nhạt nhẽo – kỳ cục) [những câu chuyện mơ mộng :ảo vọng) của những con người kỳ lạ (kỳ quái (kỳ cục) “thỉnh thoảng đôi khi cũng nghe nhắc đến trên thế giới này”].
Tôi đã cố “làm cho tròn “trách nhiệm của mình”” nhưng “tôi thấy ai cũng dửng dưng. Ai cũng quan tâm đến của cải (vật chất). Những cơ quan công giáo thì mải lo “làm giàu (?…) và việc không từ bỏ thói (lối sống) đạo đức giả (giả tạo) sống thật với “lòng mình, vô “lương tâm” – (không biết suy nghĩ (không có lương tâm thật trong lòng mình (phi nhân tính) trên cuộc đời này “không hề ít!”. Sống chỉ nghĩ về Thiên đàng và hành động như một cái máy (một con người không biết suy nghĩ “vô trách nhiệm”) không có lương tâm. Mất lương tri của “một con người” (vướng vào vòng lẩn quẩn) do những con người “vô trách nhiệm (kém hiểu biết)” ngu tối “tự đặt ra” :- “Làm sai không biết sửa” để những con người trên đời “khốn khổ” và xã hội thiếu đi bao bàn tay con người “chăm sóc” cho những việc “vớ vẩn” không quan trọng trong những “điểu” (những gì) cần thiết trên cuộc đời cần những con người dám “đương đầu với trách nhiệm” (thực hiện “trách nhiệm” với gia đình (người thân) và với những con người cần giúp đỡ (thiết thực) đang sống và tồn tại) trên cuộc đời này!
Cơ quan Công giáo ở “Lương Hòa Thượng” đã “vứt bỏ hoàn toàn” công trình này của “Thiên Chúa” ! : vứt bỏ hoàn toàn cuốn sách nhỏ này “theo tôi được biết” bởi những con người trong cơ quan công giáo nơi đây “bộc lộ (thách thức Thiên Chúa)”. Họ cho tôi là một con người đàng điếm (bị tâm thần*) không quan trọng (bậy bạ) trên cuộc đời này. Hồ sơ “xấu” họ lưu vào và đợi đến lúc nào đó (khi tôi mất đi chẳng hạn). Họ sẽ giở những tài liệu “trong những quyển sổ (những tư liệu) này ra và đặt ra nghi vấn và tôi là “con người được phủ định bởi cơ quan tôn giáo của những con người “căm ghét (có thù hằn), đố kỵ với tôi”. Trong khi bao con người đau khổ vì không nhận biết “đường đi của Tôn giáo (nào) là không sai lệch” (Thiên Chúa có thật hay không) và tôi “như thế nào (mà được hiện ra “với tôi”). Những lời lẽ của tôi “chưa chỉnh sửa xong vì những nguyên nhân khách quan“. Tôi làm cuốn sách nhỏ trong thời đại này “các bạn nghĩ “đơn giản” là đơn giản như các bạn nghĩ “sao ?”!??! . Thiên Chúa không biết những gì ngài “làm (hay sao?) mà “phải cần nghe các bạn chỉ vẽ”. Tại sao tôi lại “xưng thú (nói xấu tôi ra đây!)”. Chẳng có cái gì là “đáng!”. Cuốn Sách Nhỏ bị “thoái thác (từ chối); vứt bỏ “một cách dối trá” với việc nó gây nên bao nhiêu những nỗi “khổ sở – những nỗi thống khổ của “bao nhiêu con người trên cuộc đời này “mới đáng nói đến”, các bạn. Con người “chúng ta” sống có bao nhiêu năm trên “cuộc đời này (đâu)” mà phải khổ sở, khốn khổ và “cứ bị những con người không được mấy tốt đẹp trên cuộc đời này (những kẻ cũng là con người) với những “lòng dạ đối với những “con người khác” như vậy (những kẻ thách thức Thiên Chúa, đạo đức như “thế nào” các bạn có “hiểu” có biết không (các bạn)?! !!
* Bất cứ cái gì (vật gì) mà các bạn đề cập (nói với người khác), nói nó bị “bệnh”, “bị tâm thần (thần kinh) thì sẽ không ai thích vật đó (không thích “nó” nữa). Họ sẽ nhìn vào (những thứ đó) với vẻ kinh tởm (thôi!), đúng không, các bạn!