Các bạn (các bạn, những người dân ở họ đạo – xứ đạo Lương Hòa Thượng nơi này đã dồn tôi vào chân tường – cộng với sự giúp đỡ của con người giử vị trí đứng đầu trong giáo xứ có “thù với tôi” : cuốn sách nhỏ “đã bị giam hãm (kìm kẹp) trong thời gian qua. Những người dân nơi đây nhiều con người “nơi đây” ngụy biện – họ tìm những lý do “để” bắt bẻ tôi và tìm cách thoái thác trách nhiệm của mình (đổ trút “trách nhiệm” lên tôi, họ nói “láo” (nói dối). Họ chỉ “muốn đề cập một phần của khía cạnh” : soi vào một “mặt xấu của tôi như cách họ nghĩ (tôi là người xấu). Còn những gì tôi định giải thích thì họ “không có “ý muốn” nghe tôi hay cho tôi được quyền giải thích ví như “một con người” phạm tội thì không cần “biện hộ” và “cái lời tôn giáo mà họ theo (họ chỉ theo, chỉ nghe mà không biết suy nghĩ (đúng sai) mà “họ chỉ theo thôi (theo như một khối thịt “không biết suy nghĩ“). Thật sự không biết những con người “này” nghĩ gì. Tôi chỉ thấy là họ là những kẻ “muốn hại những người khác và chẳng đạo đức (chẳng coi Thiên Chúa ra gì) vào đạo – tham gia với những mục đích gì (?!…) không “ai có thể hiểu được!”. Nếu Kinh Thánh viết nguyên bản “như vậy” mà con người ai tin theo (theo đúng, đủ một trăm phần trăm như Kinh Thánh “chép” thì tôi không “biết nên nói cái gì nữa (con người đó không hề có suy nghĩ (nhận thức); vậy họ đang tin điều gì(?!). Vậy là “các tôn giáo họ cũng đều có thể theo và không có tôn giáo nào là đúng cả” tất cả các tôn giáo : “tôn giáo nào họ cũng theo (như những người thuộc các tôn giáo khác (những người theo các đạo khác. Họ tin (họ theo) và họ “bị thay đổi” và họ chỉ “tin” điều họ theo là đúng; Họ suy nghĩ “thế nào (?)” và bọn họ như thế nào; Các bạn nghĩ đi -các bạn cũng biết “họ là ai, họ như thế nào và họ theo “tôn giáo” là như thế nào và “họ sẽ đối xử với “người khác như thế nào (?)” : như “cách mà những con người thuộc các tôn giáo “khác” đang theo đạo của họ vậy, các bạn!”).
Tôi xin đem những gì trong góc khuất của cuộc đời tôi ra “xưng thú” với các bạn – dù rằng tôi không muốn (vì đây là quyển sách viết cho mọi con người : “không nên nêu gương xấu vào đây”. Nhưng các bạn “làm sai mà không biết sửa – bức hiếp, coi thường, không tôn trọng tôi (vờ vịt : không nghe tôi giải thích, không tin tưởng tôi (người được thần khí giúp sức, dồn tôi vào bước đường cùng nên tôi xin đem ra những “cái việc đen tối của tôi theo như các bạn được biết (hay chưa được biết) để nói với các bạn (các bạn có thể hèn nhát nhưng tôi thì không “cần (những thứ quý giá (vật chất) và những thứ đạo đức “rẻ tiền” của các bạn đâu! (những con người làm trong các cơ quan Công giáo “biết tôi làm Cuốn Sách Nhỏ và những con người (theo đạo) biết tôi có “liên quan” đến Cuốn Sách Nhỏ này”.
Bây giờ xin lật lại quá khứ (những “nỗi đau (nhục nhã) – yếu hèn cần được chôn giấu nhưng các bạn “muốn đem những điều “khuất lấp” (cần chôn giấu – tránh né trong cuộc đời mỗi người) trong con người đau khổ, tổn thương “như tôi” ra đánh đổi để “công lý (những sự thật) được đưa ra ánh sáng. Dù có đổi bằng bao nhiêu “điều (một mình tôi chịu còn các bạn (những con người trên đời được “giải thoát (cứu rỗi) -tôi cũng sẵn sàng đánh đổi, các bạn.
-Sự thật thì tôi cũng “bất ngờ”, ngỡ ngàng khi Đức chúa Ngôi ba hiện ra với tôi (trong tình thế vào lúc đó), tôi “hơi ngỡ ngàng” vì tôi biết trong Kinh Thánh có viết câu “thân xác con người là đền thờ của Thánh Thần”, con người của tôi : “tính tình; lương tâm của tôi là một người bình thường”, con người của tôi là một con người có tính nhân bản ((có lòng xót thương -[thương những con người khổ : khốn khổ (khổ hơn mình)]. Tôi “rất buồn bã” vì khuôn mặt của mình không “được đẹp, láng như những người khác” mà tôi thấy họ có làn da “bình thường, xinh đẹp” : mặt tôi bị nhờn -mồ hôi dầu – lúc “đó” tôi chưa biết cách khắc phục! (!!!). Tôi cứ nghĩ “mình bị nóng gan, bị nhiệt gan!!!” và khó chịu khi (bản thân) cứ bị hoài [mặt cứ ra mồ hôi nhờn (dầu) và “nóng mặt” khi ăn các loại thức ăn “nóng nảy” (có tính nhiệt “làm mặt tôi nóng như vậy”. Tôi nghĩ do số phận làm con người ta bị “nổi những mụt mụn và xấu, làm con người ta xấu và sẽ không bao giờ “khắc phục (được)” (tôi hờn và căm thù những người làm tôi ra), tôi rất đau khổ khi thấy các “loài động vật (sinh vật) và con người (nhiều người) không có mụn. Nhiều loài sinh vật và những con người khác rất đẹp đẽ; “còn chúng tôi [những người có mụn thì ghê tởm (xấu xí, dơ bẩn…)] : mặt tôi bị mồ hôi dầu nhưng tôi không biết cách “trị” (rất đau khổ, các bạn) … Khi tôi ăn các thức ăn “có tính nhiệt cao (nóng gan)” thì mặt tôi bị nóng và mặt tôi xuất hiện nhờn những lúc đó tôi cũng không hề để ý (vì mặt mình ra mồ hôi nhờn) và tôi nghĩ là do gan, nó làm tôi khổ “trong biết bao nhiêu năm trường, dài đằng đẳng”. Những năm tháng đó “vô cùng” khủng khiếp [những năm tháng “đó” là những khoảng thời gian “địa ngục” đối với tôi, các bạn (!)]. Tôi không “muốn nhắc đến” nhưng các bạn ở Lương Hòa Thượng nơi này “ép tôi ! (!!)”.
Ai đời “Thiên Chúa lại hiện ra với một người (bị mụn dơ bẩn và ghê tởm như tôi) bị “vứt bỏ” (như tôi)”. Tôi cũng không ngờ.
Năm tôi 15 tuổi thì buồn gia đình (ba tôi) la tôi… tôi bỏ nhà đi bụi một buổi tối và bị một người dụ tôi “quan hệ” làm tôi nghĩ mình thất thân (một người đàn bà làm nghề (gái) đứng đường vì tò mò khi vừa “mới lớn” – tôi đã “thất thân” sau lần này. Sau này “tôi rất đau khổ (vì câu thân xác con người là đền thờ của Thánh Thần trong Kinh Thánh) – tôi nghĩ mình là một kẻ “ghê tởm và dơ bẩn vì kết thân (một lần) với gái bán dâm dù chỉ một lần;
Mẹ tôi có “một cuốn Kinh Thánh hình ảnh (trước đây)”. Một quyển sách to “nói về những câu chuyện trong Kinh Thánh” có kèm hình ảnh rất lí thú khi xem quyển sách này. Nhưng tôi cũng tin về luật luân hồi (Phật giáo) mà nhiều người “theo” với luật đầu thai (luân hồi) và các vị thần Châu Á khác của họ ba tôi bị ảnh hưởng và bên nội tôi hình như mọi người (bên nội) đều theo đạo (Phật)! nó cũng ảnh hưởng đến tôi (tôi cũng từng nghĩ mình là người trong “vòng luân hồi” như những người – những thần tiện, con vật ở mọi cõi như “vòng luân hồi (họ tưởng tượng ra) và mình cũng không có trách nhiệm gì với bản thân (gia đình), người thân và với mọi người khác trên đời. “Tôi cũng biết là nhiều người chết trong các cuộc chiến tranh những thời xa xưa và “luật luân hồi” có ảnh hưởng, có lý gì đó (“những người trên đời – người ta mới tin). Và tôi “tiếp cận với những thành tựu của khoa học hiện đại của “con người (loài người)”. Những công trình nghiên cứu của khoa học “nói rằng con người được tạo ra một cách tình cờ (vô tình) của tự nhiên từ một loài vượn cổ (vượn người) ở phương nam nào đó. Sau này giới khoa học “công bố” là tìm thấy hóa thạch người (vượn) cổ, tổ tiên “loài người” tại Phi Châu. -Con người tôi ngu cỡ nào thì tôi cũng “nhận biết” – có một đấng tạo hóa (tạo ra) và nhìn thấy tôi vì tôi thấy mỗi con người hoàn toàn khác nhau và con người “sinh ra để hưởng phước” : ăn uống, phiêu lưu, có tình cảm (yêu đương), duy trì nòi giống; vui chơi, giải trí ,… Tôi biết mắt , tai, mũi (tay chân) tôi là một chuỗi phức tạp của “tạo hóa” đã dựng nên tôi và tôi “tin rằng” mắt tôi thấy đường là “một điều không đơn giản” và tôi có hai con mắt, hai lỗ mũi, hai tai (hai tay, hai chân). Ai mà tạo ra tôi (cho con mắt tôi thấy đường) và các loại màu sắc trong tự nhiên rực rỡ và giúp tôi có thể “thấy, sờ, nghe, ngửi…” và hệ thần kinh của tôi và những “người khác” có thể suy nghĩ (cảm nhận), suy tưởng (tưởng tượng), mơ mộng (nằm mơ),… Tôi nghĩ không đơn giản khi “có mặt trên đời” và tôi may mắn khi được “làm một con người hoàn chỉnh (là con của ba mẹ tôi) và thế giới loài người đang chờ tôi khám phá -chinh phục những gì trong tự nhiên như các con người “văn minh (thuộc thế giới tiến bộ; văn minh của mình đã từng “làm (trước đây)” và cũng phải duy trì “nòi giống (cho hậu thế)” để dòng giống tôi (ba mẹ, gia đình tôi) không tuyệt chủng [trên cuộc đời vô tri (vô chủ) theo luật “luân hồi” : ở Châu Á (của chúng tôi)]. Tôi thấy (biết) khoa học không nói láo và tôi “biết” đạo đức khoa học cấm “những gì”, viết những “gì”. Tôi “thấy” là Kinh Thánh viết “Thiên Chúa lúc đầu chỉ có ông Adam và bà Eva (vậy con của họ sau này “là từ đâu ra”) vậy “loạn luân (của con người) là hợp pháp là “bình thường (không cần (có) khoa học là đúng à(?!). Thế giới sẽ ra sao khi không có những công trình khoa học “được nghiên cứu (tìm tòi) khám phá trên cuộc đời này!
-Kinh Thánh viết Chúa tạo ra thế gian (thế giới loài người) trong bảy ngày. Khoa học “chứng minh” trong “bao nhiêu ngày các bạn cũng “biết rồi”. Bảy ngày, bạn nghĩ sao (có phải là bảy ngày thật sự (trắng đen) của con người chúng ta hay là bảy ngày “từ Thiên Chúa của chúng ta (muốn mọi người suy nghĩ) các bạn.
Tại sao một “quyển sách” quan trọng như Kinh Thánh lại “thiếu” chép không đúng (không có loài khủng long và các loại sinh vật của những kỷ nguyên -những nguyên đại này, các bạn). Tuổi của mặt trăng, mặt trời và các vì sao trên bầu trời các bạn có thể “tự tìm hiểu”, các bạn!
Nhiều câu chuyện “có thể được giải thích” vì Đức Chúa Thánh Thần đã “hiện ra với tôi”.
Nhiều con người trên đời “chỉ quan tâm đến tiền bạc, của cải (vật chất) mà họ bịt tai không nghe lời Thiên Chúa (làm ngơ), chờ ngày về “nước Thiên Chúa”, các bạn. Như “họ đã làm ngơ và đổ “lỗi (trách nhiệm)” lên tôi và bắt bẻ “lời lẽ, con người của tôi (làm ngơ) sợ tôi giải thích không muốn nghe tôi giải thích vì sợ những lời lẽ tôi là đúng đắn mà “chúng chỉ bịt tai một cách chủ quan và tìm những lý lẽ đê hèn để bắt bẻ tôi (chúng không chịu thừa nhận (không chịu chấp nhận rằng “Thiên Chúa (Ngôi ba) đã hiện ra với tôi, “các bạn””. Không biết chúng nghĩ chúng “là gì (là “ai”) và cản những gì “từ Thiên Chúa” cản trở “công lý từ Thiên Chúa” đem các “điều phải (sự công bằng) cho những con người trên cuộc đời này! bắt bẻ “Thiên Chúa chúng ta (một cách vô dụng) bất lực!”.
Mong các bạn đừng quên KInh Thánh “có viết : Ai xưng thú tội mình “sẽ được tha thứ -kẻ ấy làm gì cũng thành công; các bạn. Các bạn thấy những lời của tôi “là không đúng (sai trái chổ nào) các bạn. Các bạn đang nói chuyện với ai và các bạn có chịu “được trách nhiệm của mình hay không?”. Các bạn thấy “tôi không xứng” chổ nào? Thiên Chúa hiện ra với tôi “từ bao lâu rồi và “người sai” cần các bạn chỉ vẽ (phải nghe lời các bạn) hay sao (?). Các bạn đứng về phe sự thật hay sao?
Tôi cũng không trách các bạn được, “những con người” đã hiểu lầm tôi có cớ “bắt bẻ tôi” mà không tìm hiểu rõ “mọi chuyện”. Tôi sẽ giải thích cho các người rõ mọi chuyện khi tôi “thấy cần”. Tôi thấy “các con người nơi đây (có những con người qua đê hèn” nghĩ rằng bắt bẻ được tôi). Tôi sẽ giải thích vào “khi khác”, “các bạn đã sai hoàn toàn rồi mà còn cản trở tôi!
Các bạn “biết rằng tôn giáo Thiên Chúa của chúng ta hay bị chỉ trích vì những sự can thiệp quá sâu vào cuộc sống về nhiều mặt trước đây của con người tại “những quốc gia Thiên Chúa giáo ở phương Tây”. Như việc ép buộc nhà khoa học Galilê phải từ bỏ công trình (thuyết Nhật tâm) của ông (đây là điều làm giới khoa học và những công dân của “thế giới tiến bộ, văn minh (những công dân hiện đại của Thế giới -những con người theo “tự nhiên” không tin vào sự vớ vẩn của Kinh Thánh và “những sự tàn ác, gian tham của con người trong quá khứ, sự tàn ác gian tham của các vị vua và những người có quyền lực của các “triều đại” của loài người những “thời đại cổ (xưa), cũ (lạc hậu) trước đây, những sự ức hiếp, áp bức
Nghe “đến cái đoạn một con người đã “từng quan hệ” với gái mại dâm mà còn “đòi (có thể) làm một “tiên trí (ngôn sứ) của Thiên Chúa” . Tôi biết các bạn sẽ “cười mỉa mai (khinh bỉ – kinh tởm “tôi”) và cho rằng “các linh mục và “các chức sắc ở Lương Hòa Thượng đã làm đúng nhiệm vụ của mình [(làm đúng nhiệm vụ của họ) (!)]” và nhiều người sẽ “nói (nghĩ)” rằng tôi “nói sai” hay nói dối. Trong Kinh Thánh Luca cũng “có đoạn viết : có một “người phụ nữ tội lỗi đến bên Chúa (khóc lên chân Ngài) hôn chân Ngài và lấy tóc của mình lau chân “Ngài”. Chúa Giê su cũng “bảo với người phụ nữ này” : “- Tội của chị đã được tha!; …lòng tin của chị đã cứu chị, hãy đi bình an!” ,
Cùng trong “phần sách về người phụ nữ tội lỗi trong “sách Luca”. Trong Kinh Thánh Luca cũng có những đoạn viết (những đoạn chép) này (xin các bạn xem dùm) những đoạn (K-T) có “sẵn” trên mạng
Tranh luận về việc ăn chay (Mt 9; Mc 2)
33 Họ nói với Người: “Môn đệ ông Gio-an năng ăn chay cầu nguyện, môn đệ người Pha-ri-sêu cũng thế, còn môn đệ ông thì ăn với uống!”34 Đức Giê-su trả lời: “Chẳng lẽ các ông lại có thể bắt khách dự tiệc cưới ăn chay, khi chàng rể còn ở với họ?35 Sẽ có ngày chàng rể bị đem đi; ngày đó, họ mới ăn chay.”
36 Đức Giê-su còn kể cho họ nghe dụ ngôn này: “Chẳng ai xé áo mới lấy vải vá áo cũ, vì như vậy, không những họ xé áo mới, mà miếng vải áo mới cũng không ăn với áo cũ.
37 “Không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì như vậy, rượu mới sẽ làm nứt bầu, sẽ chảy ra và bầu cũng hư.38 Nhưng rượu mới thì phải đổ vào bầu mới.39Cũng không ai uống rượu cũ mà còn thèm rượu mới. Vì người ta nói: “Rượu cũ ngon hơn.”
Bài giảng khai mạc. Các mối phúc thật (Mt 5)
20 Đức Giê-su ngước mắt lên nhìn các môn đệ và nói:
“Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó,
vì Nước Thiên Chúa là của anh em.
21 “Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải đói,
vì Thiên Chúa sẽ cho anh em được no lòng.
“Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải khóc,
vì anh em sẽ được vui cười.
22 “Phúc cho anh em khi vì Con Người mà bị người ta oán ghét, khai trừ, sỉ vả và bị xóa tên như đồ xấu xa.23 Ngày đó, anh em hãy vui mừng nhảy múa, vì này đây phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao. Bởi lẽ các ngôn sứ cũng đã từng bị cha ông họ đối xử như thế.
Các mối họa
24 “Nhưng khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có, vì các ngươi đã được phần an ủi của mình rồi.
25 “Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được no nê, vì các ngươi sẽ phải đói.
“Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được vui cười, vì các ngươi sẽ phải sầu khổ khóc than.
26 “Khốn cho các ngươi khi được mọi người ca tụng, vì các ngôn sứ giả cũng đã từng được cha ông họ đối xử như thế.
Yêu thương kẻ thù (Mt 5,38-48; 7,12)
27 “Thầy nói với anh em là những người đang nghe Thầy đây: hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh em,28 hãy chúc lành cho kẻ nguyền rủa anh em và cầu nguyện cho kẻ vu khống anh em.29 Ai vả anh má bên này, thì hãy giơ cả má bên kia nữa. Ai đoạt áo ngoài của anh, thì cũng đừng cản nó lấy áo trong.30Ai xin, thì hãy cho, ai lấy cái gì của anh, thì đừng đòi lại.31 Anh em muốn người ta làm gì cho mình, thì cũng hãy làm cho người ta như vậy.32 Nếu anh em yêu thương kẻ yêu thương mình, thì có gì là ân với nghĩa? Ngay cả người tội lỗi cũng yêu thương kẻ yêu thương họ.33 Và nếu anh em làm ơn cho kẻ làm ơn cho mình, thì còn gì là ân với nghĩa? Ngay cả người tội lỗi cũng làm như thế.34 Nếu anh em cho vay mà hy vọng đòi lại được, thì còn gì là ân với nghĩa? Cả người tội lỗi cũng cho kẻ tội lỗi vay mượn để được trả lại sòng phẳng.35 Trái lại, anh em hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn và cho vay mà chẳng hề hy vọng được đền trả. Như vậy, phần thưởng dành cho anh em sẽ lớn lao, và anh em sẽ là con Đấng Tối Cao, vì Người vẫn nhân hậu với cả phường vô ân và quân độc ác.
Phải có lòng nhân từ (Mt 7,1-2)
36 “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ.37 Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án. Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha.38 Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn, mà đổ vào vạt áo anh em. Vì anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy.”
Mù mà lại dắt mù. Cái rác và cái xà (Mt 7,3-5)
39 Đức Giê-su còn kể cho môn đệ dụ ngôn này: “Mù mà lại dắt mù được sao? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố?40 Học trò không hơn thầy, có học hết chữ cũng chỉ bằng thầy mà thôi.41 Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới?42 Sao anh lại có thể nói với người anh em: “Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh ra”, trong khi chính mình lại không thấy cái xà trong con mắt của mình? Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em!
Cây nào trái ấy (Mt 7,15-20; 12,33-35)
43 “Không có cây nào tốt mà lại sinh quả sâu, cũng chẳng có cây nào sâu mà lại sinh quả tốt.44 Thật vậy, xem quả thì biết cây. Ở bụi gai, làm sao bẻ được vả, trong bụi rậm, làm gì hái được nho!45 Người tốt thì lấy ra cái tốt từ kho tàng tốt của lòng mình; kẻ xấu thì lấy ra cái xấu từ kho tàng xấu. Vì lòng có đầy, miệng mới nói ra.
Phải thực hành lời Đức Giê-su dạy (Mt 7,24-27)
46 “Tại sao anh em gọi Thầy: “Lạy Chúa! Lạy Chúa!”, mà anh em không làm điều Thầy dạy?
47 “Ai đến với Thầy, và nghe những lời Thầy dạy mà đem ra thực hành, thì Thầy sẽ chỉ cho anh em biết người ấy ví được như ai.48 Người ấy ví được như một người khi xây nhà, đã cuốc, đã đào sâu và đặt nền móng trên đá. Nước lụt dâng lên, dòng sông có ùa vào nhà, thì cũng không lay chuyển nổi, vì nhà đã xây vững chắc.49 Còn ai nghe mà không thực hành, thì ví được như người xây nhà ngay mặt đất, không nền móng. Nước sông ùa vào, nhà sụp đổ ngay và bị phá hủy tan tành.”
Đức Giê–su dùng bữa với những người tội lỗi tại nhà ông Lê–vi (Mt 9,10-13; Mc 2,15-17)
29 Ông Lê-vi làm tiệc lớn đãi Người tại nhà ông. Có đông đảo người thu thuế và những người khác cùng ăn với các ngài.30 Những người Pha-ri-sêu và những kinh sư thuộc nhóm của họ mới lẩm bẩm trách các môn đệ Đức Giê-su rằng: “Sao các ông lại ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi?”31 Đức Giê-su đáp lại họ rằng: “Người khỏe mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.32 Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi sám hối ăn năn.”
Các bạn “làm trong các cơ quan công giáo”, những người dân nơi Lương Hòa Thượng “nơi đây” vui mửng vì “bắt bẻ” được tôi.. Nghe thì có vẻ to tát (nhưng tôi cho các bạn thấy Thiên Chúa nhân từ với tôi). Và tôi không phải là kẻ trác táng hay [thường (hay)] có những ý nghĩ xấu xa. Tôi cho các bạn biết không phải để “phá hủy những gì trong Kinh Thánh” nền tảng của con người. Tôi “mong các bạn suy nghĩ”. Thời đại của tôi là thời đại không như “(những) thời đại sau này” : thời đại các bạn “tiếp cận với các phương tiện liên lạc (thông tin), (…) và các phương tiện để tham gia giao thông (di chuyển) với giá rẻ. Khoa học phát triển và các bạn được kết nối bằng “mạng điện thoại cùng nhau”. Tôi không “trách các bạn” vì các bạn không “hiểu cho tôi”. Ở “thời đại tôi (bạn sẽ làm gì)” khi không “có gì”, không biết gì (sách báo khô khan). Tôi không phải “không như các bạn (hiện nay) : không biết yêu, không có “tình cảm” như các “cô bé” – các “cậu bé” hay bày tỏ mình “trên mạng” thỉnh thoảng gây sốc “trên mạng”…
Thời đại của tôi “trước đây (trước khi có mạng internet)” : “thông tin bị kiểm duyệt “rất gắt gao”. Không “phải ai cứ thông tin (nào) đưa lên là đưa (không phải “ai” cũng được có “dấu ấn của mình trên các ấn phẩm của nghành “truyền thông (thông tin-văn hóa)”. Cộng đồng mạng không có khi không có google, mạng xã hội, face book… như khi mạng internet “được cho phép sử dụng và phổ biến (sau này)” . Những bạn trẻ “như tôi” thắc mắc”, tò mò về chuyện giới tính và “biết bao nhiêu con người” mà những “lúc” khoa học, y tế, nhận thức (kinh tế), ý thức (giáo dục) về giới tính là một “điều” “ghê tởm” cấm được nhắc đến “bàn đến” nếu không vì lý do “sức khỏe “y tế”” như “hiện nay” thông tin (y tế) các loại thuốc ngừa (tránh thai), các “biện pháp “an toàn” (hiện nay) và “các thông tin